Tôi đang đi lạc trong một vùng sa mạc hoang vu, tôi đang rất đói và khát. Tình cờ tôi thấy một nhà hàng cũ đã đóng cửa. Tôi đánh liều gõ cửa, một tiếng vọng vang ra "Hết thức ăn rồi, nếu nghỉ qua đêm thì được". Tôi đang rất mệt nên sao cũng được. Từ trong nhà hàng một người phụ nữ trung niên xinh đẹp bước ra đón tôi vào phòng của mình. Đang ngon giấc bỗng tôi nghe thấy tiếng xe ôtô, hình như có người gõ cửa. Trong quán chỉ vọng ra một tiếng: "Mời vào". Đột nhiên, tôi cảm thấy ớn lạnh và lo lắng.
Tại sao nhân vật tôi lại sợ hãi như vậy?
------------------------
GIẢI NGHĨA
- Sự khác biệt giữa lần nhân vật tôi và người thứ hai vào nhà hàng ở chỗ: lần một nhà hàng thông báo với tôi là hết thức ăn, nhưng lần thứ hai thì không nói như vậy, chứng tỏ đã có thức ăn. Tại sao mới có một lúc đã có thức ăn, hơn nữa nơi đây lại là một sa mạc hoang vu, trời thì lại đêm tối. Đơn giản là thức ăn ở đây đã có rồi, là người đã đi vào lúc trước, chính là nhân vật tôi.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?