Bạch Tín Vũ đứng dậy, nói với Lâm Khai Dương: "Nhớ nhắc nhở cô ấy, trong lúc ăn cơm mà đọc sách không có
lợi cho tiêu hóa, ảnh hưởng đến sự hấp thu dinh dưỡng thậm chí dẫn đến rối loạn chức năng của dạ dày."
"An Ninh cũng xuất thân từ khoa y, điều này nhất định cô ấy sẽ biết. Một ngày đó trời để cô ấy biết cậu kêu
mình đi chỉnh cô ấy, mình thấy cậu có quan tâm đến đâu cũng không tránh khỏi kết quả bị chán ghét." Lâm
Khai Dương xem thường, nhưng vẫn chăm chú vớt từng miếng hành trong chén súp ra.
Bạch Tín Vũ từ trên cao nhìn xuống, "Tý nữa mình sẽ đi qua khoa dinh dưỡng."
Lâm Khai Dương lựa chọn hợp tác, "Được rồi, cậu thắng. Mình sẽ nhắc cô ấy."
"Thật ra thì cô ấy có biết hay không cũng không quan trọng, dù sao cũng rất chán ghét rồi."
Bạch Tín Vũ bình tĩnh nói, chẳng qua trong giọng nói bình tĩnh đó giống như đang thở dài. Lâm Khai Dương
nghi ngờ ngẩng đầu, nhưng Bạch Tín Vũ đã ra khỏi nhà ăn rồi.
...
Trương Thiểu Nghiêm liếc nhìn sách trong tay An Ninh, cười nói: "Đúng rồi, muốn sau khi thực tập ở lại khoa
nào?"
nào?"
An Ninh liền giật mình, sau đó mở to mắt nói: "Dù sao cũng không phải là khoa huyết dịch và khoa cấp cứu."
Trương Thiểu Nghiêm mỉm cười nhìn cô: "Xem ra bác sĩ Lâm kia đã để lại bóng ma trong lòng cô. Nhưng mà..."
Anh suy nghĩ, "Tại sao lại không chọn khoa huyết dịch?"
An Ninh không nói gì, chỉ cúi đầu ăn cơm.
Thật ra thì cô không chọn khoa cấp cứu không liên quan gì đến Lâm Khai Dương, chỉ đơn giản là thấy không
thích hợp, khoa cấp cứu đòi hỏi phải phản ứng nhanh và linh hoạt, nhưng cô lại là một người tương đối chậm
còn tỉ mỉ.
Về phần khoa huyết dịch... Trước đó co có rất nhiều luận văn liên quan đến huyết dịch, dù sao cũng từ nơi đó
chiến thắng bệnh tật và ra ngoài, nên có tình cảm một chút. Nhưng cũng vì có tình cảm mà chùn bước.
Trương Thiểu Nghiêm thấy An Ninh không có ý định trả lời cái vấn đề này nên cũng không ép, nói chuyện mấy
câu, anh bắt đầu đi vào vấn đề chính, "Nghe nói... Hôm nay cô trở mặt với bác sĩ Lâm rồi hả?"
An Ninh giật mình, buông lỏng đũa, khiến nó rơi xuống mặt bàn tiết lộ tâm trạng lúc này của cô.
Trương Thiểu Nghiêm yên lặng nhìn, nhưng không vạch trần, đứng lên lấy một đôi đũa khác, còn bưng một
chồng mâm đừng thức ăn đến.
An Ninh không hiểu nhìn anh.
Trương Thiểu Nghiêm lấy khay thức ăn trước mặt cô ra, sau đó xếp mâm thành hình Kim Tự Tháp, "Nếu dùng
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?