An Ninh cảm thấy nhất định Bạch Tín Vũ có hai tính cách, lúc ở bệnh viện là một tính cách, khi ở nhà lại một
tính cách.
Ngày thứ hai ở cùng anh, cô lại có một giấc ngủ rất ngon.
Khi thức dậy trời đã tờ mờ sáng, đồng hồ báo thức còn chưa vang, cô mở cửa phòng thì phát hiện Bạch Tín Vũ
đã vệ sinh cá nhân xong rồi.
"Anh làm em thức sao?" Anh nghe tiếng nhìn lại.
"Không có."
An Ninh đi tắm, sau đó vào bếp chuẩn bị bữa sáng, cô lấy hai cái bánh bao đi hấp lại, rồi rót một ly trà sữa
nóng.
nóng.
Cô đặt bánh bao của Bạch Tín Vũ vào lò nướng, điều chỉnh thời gian.
"An Ninh, bệnh viện call anh qua đó, có một ca phẫu thuật khẩn cấp, anh phải đi trước đây."
Có vẻ anh rất vội, ngay cả cà vạt cùng không kịp thắt, đi đến cửa đổi giày.
"Anh không ăn sáng sao? Bánh bao sắp hấp xong rồi."
Bạch Tín Vũ hơi ngưng lại, nghiêng mặt qua nhìn cô một cái, sau đó bước nhanh tới, lấy đi cái bánh bao cô đã
ăn một nửa.
An Ninh ngẩn ra, "Cái này của tôi, của anh vẫn còn ở trong lò nướng..."
"Anh đang vội." Anh lại lấy ly trà sữa nóng cạnh tay cô, "Cái này cho anh mượn uống hai hớp."
"Bác sĩ Bạch, cái ly này cũng của tôi." An Ninh có chút bất mãn nhìn anh.
"Em dùng bàn chải đánh răng của anh, dùng chăn mền của anh, anh chỉ uống của em chút trà sữa có thấm vào
đâu?" Anh xem thường trả lại cái ly cho cô, sau đó vội vàng ra ngoài.
Khi ra đến cửa còn cười với cô, "Lát nữa gặp."
Sau khi anh đi, An Ninh dùng ánh mắt phức tạp nhìn cái ly trà sữa đã bị uống kia, một ly đầy, đổ đi thì thật
lãng phí... Cho nên cô quyết định uống hết nó, chẳng qua là cố ý tránh chỗ anh đã đặt môi lên.
...
Bạch Tín Vũ ra khỏi phòng phẫu thuật đã là buổi trưa, khi về phòng nghỉ thì gặp được Trương Thiểu Nghiêm.
"Có phải cô ấy đã dọn đến nhà cậu ở rồi không?" Anh lên bàn làm vệc, đối diện với Bạch Tín Vũ, trong mắt có
ý cười.
Hình như Bạch Tín Vũ suy nghĩ gì đó rồi nhìn anh một cái, "Ai nói với cậu?"
"Điều này quan trọng sao, mình chỉ muốn hỏi tại sao?" Anh yên lặng nhìn Bạch Tín Vũ, "Vì ghép tủy cho Tư
Hoành thất bại, nhưng An Ninh lại thành công. Sau đó An Ninh lại hoàn thành tâm nguyện học y của Tư
Hoành, cho nên cậu muốn coi cô ấy như Tư Hoành, coi cô ấy như thế thân để bù đắp lại tiếc nuối của cậu
đúng không?"
Bạch Tín Vũ đứng lên, "Mình còn có việc."
Trương Thiểu Nghiêm nhảy từ trên bàn xuống, chặn anh lại, "Cậu không cảm thấy như vậy là rất không công
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?