Vợ của Khương Duệ không có ở đây, đương nhiên cậu ta ngồi bên cạnh Ôn Noãn, đối diện là hai đứa trẻ.
Tiểu Hoắc Tây đã từng gặp cậu ta.
Cô bé vừa rất nho nhã dùng bữa, vừa nhìn chằm chằm chú đẹp trai này... Chú thích mẹ!
Khương Duệ rất thích cô.
Cậu ta lại xoa đầu Sùng Quang nói với Ôn Noãn: "Đứa bé này thật đẹp trai!"
Ôn Noãn nhìn Sùng Quang, cười dịu dàng: "Đúng! Minh nói khá giống anh ấy lúc nhỏ."
Lời này khiến cho mặt nhỏ của Sùng Quang hơi đỏ lên.
Nhưng cậu bé lại có sự thích thú nói không ra lời.
Khương Duệ thu ánh mặt lại, đè thấp giọng nói: "Cố Vân Phàm và Đinh Tranh là chuyện gì? Em tác hợp bọn họ bên nhau rồi sao? Anh thấy Đinh Tranh rắp tâm muốn gả vào nhà họ Cố."
Đinh Tranh tệ thế nào, người già nhìn đều biết.
Đương nhiên Khương Duệ cũng rõ.
Cậu ta đoán tới đoán lui, cảm thấy là do Ôn Noãn làm.
Ôn Noãn cúi đầu dùng bữa, ăn xong một miếng bít tết nhỏ mới nói: "Tôi cũng chỉ sai người tiết lộ thân thế của Cố 'Vân Phàm trước mặt Đinh Tranh mà thôi."
Khương Duệ cười.
Vậy thì đúng rồi, chắc chắn Cố Vân Phàm đã đắc tội Ôn Noãn.
Khi cậu ta cười, khóe mắt có một vài nếp nhăn không dễ phát hiện, bị Ôn Noãn nhìn thấy.
Cô không khỏi cảm thán thời gian trôi qua nhanh. "Vợ cậu đâu! Sao không có đi cùng?"
Khương Duệ cười: "Ra nước ngoài giải sầu rồi! Tuần sau mới về."
Ôn Noãn gật đầu, không thích hợp nói quá nhiều.
May mà Khương Duệ chỉ ngồi một lát đã về lại vị trí bên kia, mới ngồi xuống Cố Vân Phàm đã nhìn về phía cậu ta một cái, ánh mắt có chút kỳ lạ.
Bởi vì có trẻ nhỏ, Ôn Noãn lại mang thai.
Cô rời đi khá sớm.
Đi qua mấy phật lớn cô cũng chỉ gật đầu nhẹ.
Khương Duệ lập tức đứng dậy: "Anh tiễn em."
Ôn Noãn:...
Cô vẫn chấp nhận, ở nhà hàng cao cấp đẩy qua đẩy lại quả thật là rất khó coi.
Đợi người rời đi, Đinh Tranh cầm ly rượu có chút không sảng khoái nói: “Khương Sinh, không ngờ bao năm nay anh của cô vẫn còn nhớ đến Ôn Noãn, cậu ta thật thâm tình.”
Khương Sinh đơn thuần, nói chuyện vô cùng thẳng thắn.
Cô nói: “Đó là vì chị Ôn Noãn xinh đẹp.”
Đinh Tranh khá không vui.
Nhưng cô ta rất nhanh đã điều chỉnh lại cảm xúc, bây giờ cô ta không muốn tức giận với Ôn Noãn, nhiệm vụ quan trọng nhất của cô ta chính là nắm chặt Cố Vân Phàm.
Cô ta nhẹ nhàng sờ mặt cậu ta, quyến rũ như bên cạnh không có ai: "Buổi tối đến chỗ tôi?"
Nhưng Cố Vân Phàm không thích chiêu này của cô ta.
Cô đối với Khương Duệ thì vui vẻ, đối với cậu ta chẳng thèm quan tâm!
Cố Vân Phàm từ trong túi áo lấy một điếu thuốc ra, đốt cháy kéo cửa xe Hummer của mình ra.
Bùng một tiếng đóng lại.
Khương Duệ cũng chỉ nói mấy câu.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?