🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 970: Chỉ cần em không chê tôi già!

Một lúc sau, cô mới nhỏ giọng nói: “Lục Khiêm, chẳng phải là chú không muốn công khai mối quan hệ của chúng ta hay sao?”

Lục Khiêm vuốt tóc cô. Ngốc nghếch! Bị thiệt thòi mà còn nói cho ông nghe.

Trong xe tối tăm, ông nhẹ giọng nói: “Sau này không như thế nữa! Minh Châu, chúng ta quang minh chính đại ở bên nhau.”

Ông nghĩ thầm: Chỉ cần em không chê tôi già!

Rõ ràng là giọng điệu của ông rất dịu dàng, nhưng mũi của Minh Châu lại hơi chua xót.

Đúng lúc này Hoắc Minh gọi tới hỏi cô đang ở đâu, nói sắp đến giờ cơm rồi. Minh Châu không biết nói thế nào.

Lục Khiêm cầm lấy điện thoại, rất bình tĩnh nói: “Hoắc Minh, là tôi!... Ừ, tôi đưa cô ấy ra ngoài ăn, sau đó sẽ đưa thẳng về căn hộ, không đến chỗ cậu!”

Sau khi nói ngắn gọn mấy câu, ông cúp điện thoại, nhìn chăm chú vào cô gái nhỏ đang nhìn trộm mình.

Chốc lát sau, ông hỏi với giọng vô cùng dịu dàng: “Còn giận tôi à? Chú Lục nhận lỗi với em có được không?”

Chú Lục...

Môi Minh Châu hơi run lên, cuối cùng vẫn không phát ra tiếng nào.

Lục Khiêm cũng hơi mất mát trong lòng, ông biết mình đã phụ lòng cô quá nhiều lần, cô đã thật sự không còn dám tùy tiện đón nhận hạnh phúc nữa.

Ông cũng không biện bạch gì thêm, chỉ nắm lấy tay cô.

Minh Châu giấy giụa mấy cái rồi cũng không giấy nữa, đây là một sự thỏa hiệp vô cùng bất đắc dĩ của cô.

Không phải vì Thước Thước.

Mà là vì cô đã quá yêu người đàn ông này!

Quà sinh nhật đã chuẩn bị xong từ lâu.

Chủ yếu là Lục Khiêm muốn đưa cô đi ăn một bữa cơm, địa điểm là nơi lần trước họ đã đến, vẫn nhà hàng đó, vẫn căn phòng đó.

Cũng là do thư ký Liễu sắp xếp, đã đợi sẵn. Đôi mắt Minh Châu ửng đỏ.

Trước giờ anh ta luôn biết cách khuấy động bầu không khí, cười tửm tỉm nói: “Cô Minh Châu vẫn còn nhỏ tuổi, ngài Lục nhường nhịn cô ấy cũng là việc nên làm.”

Lục Khiêm ho nhẹ: “Cậu càng ngày càng biết cách ăn nói.”

Ông quay đầu, dịu dàng nói với Minh Châu: “Cởi áo khoác ra đi! Nếu không lát nữa ra ngoài sẽ bị cảm lạnh.”

Thư ký Liễu: “Ngài Lục biết cách săn sóc quái!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...