🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 922: Nỗi buồn!

Trong phòng sách không bật đèn.

Ánh sáng máy tính và bóng tối đan xen nhau chiếu lên mặt Hoắc Minh nhìn rất mờ ám.

Anh sờ soạng châm một điếu thuốc. Yên lặng ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào màn hình.

Vài ngày trước đây anh thấy rất lo lắng, nhưng bây giờ khi đã gần đến thời điểm mấu chốt, tâm trạng anh lại rất khác.

Nỗi buồn!

Anh không nỡ xa Ôn Noãn hai mươi tuổi, cũng không phải anh thích tuổi trẻ đến mức nào nhưng tóm lại anh vẫn có tình cảm với cô, dù có là giấc mơ thì cần nhớ đến anh vẫn muốn giữ cô lại ở đó.

Anh rất khó chịu.

Hoắc Minh lại rút thêm hai điếu thuốc, anh định đi về phòng ngủ.

Ôn Noấn đi đến.

Cô mặc sơ mi của anh, xoa mắt mơ hồ hỏi: “Bạch Vi đâu rồi?”

“Cảnh Sâm đón đi rồi!”

Hoắc Minh ngoắc tay gọi cô đến.

Ôn Noãn hơi ngại, nhưng cô thật sự thích anh, hơn nữa anh đã nhiều lần có thể ngừng lại nên trong lòng cô rất tin tưởng anh, thế là cô ngoan ngoãn ngồi vào lòng anh.

Cô áp vào ngực anh, cô yếu đuối hỏi: “Sao Cảnh Sâm lại đón cô ấy?”

Hoắc Minh dịu dàng chải tóc cho cô.

Mái tóc dài màu nâu kia đã bao lần trải dài trên gối của anh.

Anh cười: “Vì trong tương lai Cảnh Sâm sẽ là chồng của cô ấy.”

Chồng tương lai?

Ngón trỏ thon dài của Ôn Noãn vân vê cúc áo ngủ của anh, nhỏ giọng hỏi: “Chuyện sau này, sao anh biết được chứ?”

Hoặc Minh nắm được tay cô.

Ôn Noãn ngước mắt, nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của anh đang nhìn cô chăm chằm.

Cô hơi đỏ mặt. Cô muốn rút tay về nhưng người kia không cho. Ôn Noấn trực tiếp ghé đầu vào vai anh, hai cánh tay dài nhỏ ôm lấy cổ anh, nhỏ giọng hỏi: “Hoắc Minh, vì sao em lại có cảm giác anh đột nhiên xuất hiện rồi lại đột nhiên rời đi vậy?”

Nhất thời, Hoắc Minh thấy cực kỳ khó chịu.

Anh thậm chí còn muốn mang Ôn Noãn hai mươi tuổi về, sau đó anh sẽ có hai Ôn Noãn rồi.

Một người trưởng thành quyến rũ. Một người trẻ tuổi ngây ngô!

Ánh mắt của cô lúc này đen kịt mà sáng ngời, giống như động vật mới sinh vậy.

Giọng cô run nhẹ: “Em tin anh.”

Tình cảm này đối với Ôn Noấn hai mươi tuổi mà nói như cơn mưa to buổi chiều không kịp chuẩn bị trước.

Không phải cô chưa từng kháng cự nó.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...