🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 896: Hoắc Tây là ai?

Hoäc Minh ngồi xuống trước.

Cho dù cô gái nhỏ trước mặt anh là người vợ yêu dấu của anh, cho dù họ đã làm tất cả những điều thân mật nhưng bây giờ anh không thể làm cho cô sợ, anh

phải từ từ, từng chút từng chút biến cô thành của riêng mình.

Anh mở tờ báo trước mặt, chuyên tâm mà xem, giọng điệu rất thản nhiên: "Em đến vì tai tiếng của chúng ta?"

Da mặt Ôn Noãn rất mỏng, nháy mắt khuôn mặt đã nhuộm đỏ.

"Ai có tai tiếng với anh chứ?"

Hoắc Minh ngước mắt lên, cười rất nhẹ: "Khá nóng nảy! Rất giống với tính cách của Hoắc Tây."

Ôn Noãn cau mày.

Hoắc Tây là ai?

Hoäc Minh ra hiệu cho cô ngồi xuống, thay đổi giọng điệu, dịu dàng hơn nhiều: "Em thích cà phê! Nhưng con gái vẫn nên uống ít cà phê, uống nhiều sữa hơn mới tốt. "

Ôn Noãn không chịu ngồi xuống.

Cô không ngốc, anh nhìn có vẻ lo lắng nhưng thật sự rất xấu tính!

Nếu không anh đã không trộm hôn cô.

Dáng vẻ nhỏ nhắn của cô khiến Hoắc Minh bật cười, ánh mắt không khỏi trìu mến, anh thấp giọng hỏi: "Em đến đây để chất vấn tôi, nhưng sao lại không hỏi?"

Ôn Noãn lấy hết can đảm, bày ra vẻ mặt dữ tợn: "Sao anh lại bí mật hôn tôi?"

"Bởi vì tôi muốn!"

Ôn Noãn: ......

Cô không thể nói lại anh, địa vị lại không bình đẳng, cô biết nếu gia đình anh muốn đối phó với cô thì chỉ mất một giây, không chỉ cô mà đến cả gia đình cô cũng có thể bị ảnh hưởng.

Mắt Ôn Noãn hơi đỏ.

Cô tức giận quay mặt đi, thấp giọng kháng nghị: "Tôi tốt bụng dẫn đường! Anh lại lấy oán trả ơn."

Hoắc Minh đứng dậy.

Ôn Noãn có chút lo lắng, không biết anh định làm gì.

Hoắc Minh đi đến sau lưng cô, dựa rất gần, thì thầm sau tai cô: "Tôi hôn em...... Sao lại biến thành lấy oán trả ơn? Là do tôi không đủ đẹp trai hay vì tôi không giỏi bằng những người khác?"

Ôn Noãn muốn né tránh nhưng anh không cho.

Anh ôm eo của cô, không để cô trốn thoát.

Lúc Hoắc Minh ba mươi lăm tuổi, anh không quá am hiểu phụ nữ, đặc biệt không hiểu về Ôn Noãn.

Anh cúi người, hơi thở nóng bỏng thở vào đôi tai mềm mại của cô, dịu dàng và quyến rũ: "Tôi không chỉ đùa giỡn em như em đang nghĩ! Gia đình tôi không cho phép tôi làm loạn, tạo ra tai tiếng vậy đâu! "

Hoäc Minh biết trong tiềm thức cô ít nhiều thích anh, nếu không cô gái nào sẽ cho phép một người đàn ông đến gần chính mình như thế này, nhưng điều cô thích bây giờ vì anh đẹp trai.

Ít nhiều gì Ôn Noãn vẫn có chút mê sắc đẹp, mặc dù cô không thừa nhận.

Anh buông cô ra: "Bây giờ không phải đã quen rồi sao?”

Anh mỉm cười nhìn cô, toàn thân Ôn Noãn nóng bừng, cô không biết mình bị sao nữa? Hơn nửa ngày, cuối cùng cô cũng nhớ ra mục đích của mình, thì thầm: "Tôi đã có người mình thích! Anh làm vậy là không đúng!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...