🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 893: Cực kỳ hào phóng!

Có rất nhiều bạn học nhìn cô, thầm đồng tình.

Có người muốn gọi cô lại, muốn nhắc nhở cô một câu, cô bị người gặm rồi kìa.

Hoặc Minh đút tay vào trong túi áo, chậm rãi liếc mắt nhìn một cái, mấy người bạn kia không dám lên tiếng, Hoắc Minh móc ra một chồng giấy hồng từ trong ví da ném lên trên bàn học.

Cực kỳ hào phóng!

Mấy bạn học trong thư viện trơ mắt nhìn nhau.

Chờ đến khi không còn nhìn thấy bóng Hoắc Minh nữa, bọn họ mới dám nhỏ giọng thảo luận: "Anh ta đang theo đuổi Ôn Noãn đúng không! Chỗ này phải được vài ngàn, hào phóng thật! Nói chứ lúc Ôn Noấn đang ngủ, tôi thấy anh ta đã nhìn Ôn Noấn một trăm tám mươi lần."

Có người phản bác: "Rõ ràng là một trăm mười hai lần."

"Chậc, tình yêu mài!"

Bọn họ đang thảo luận, Bạch Vi hấp tấp chạy tới: "Ôn Noãn đâu rồi?"

"Đi rồi! Đi với người khác rồi!"

"Luật sư Hoắc đưa cô ấy về nhài"

Bạch Vi: Tốc độ dữ vậy!

Sắc trời đã tối.

Hoắc Minh đi theo sau Ôn Noãn, vừa đi vừa thong thả hút thuốc. Bỗng nhiên Ôn Noãn quay đầu lại nhìn anh.

Người này cứ hay hút thuốc.

Ngoại trừ bên ngoài nhìn có vẻ trẻ tuổi, còn những cái khác không có dáng vẻ của người hai mươi tư tuổi chút nào!

Hoắc Minh có lẽ đã ý thức được lý do khiến cô nhíu mày, nhàn nhã cười một cái rồi dập tắt điếu thuốc, sau đó đẩy một cái xe đạp ra để Ôn Noãn quét mã, Ôn Noãn vừa quét vừa nói thầm: "Chỉ biết tốn tiền!"

Hoắc Minh vắt chân ngồi lên xe.

Ôn Noãn bực bội ngồi đằng sau, lại nhỏ giọng oán giận.

Xung quanh có người đang nhìn họ, Hoắc Minh bỗng nhiên cởi áo khoác ra ném cho cô: "Che chân đi."

Ôn Noấn ôm áo khoác, trên đó toàn là hơi thở đàn ông trưởng thành. Cô không muốn che.

Giọng điệu của Hoắc Minh trầm trầm: "Trời không nóng, mặc quần ngắn như vậy làm gì!"

Ôn Noãn tức không nhịn được, cãi lại: "Liên quan quái gì đến anh! Anh mau đi đi, đến nhà tôi rồi tôi trả tiền cho anh."

Sau đó cả đời không gặp lại nhau.

Đương nhiên là Hoắc Minh biết cô tức giận, cô gái trẻ ấy mà, chọc một cái là xù lông.

Anh cũng không ngại, dậm chân đạp xe...

Xung quanh có người đánh giá bọn họ, như là đang xem tiêu bản sống.

Gô nói chuyện phiếm với anh: "Anh nhỏ mọn như vậy sẽ không tìm được bạn gái đâu."

Hoắc Minh cười nhạt: "Tôi có vợ rồi!"

"Anh nói điêu!"

Hoắc Minh cười không phản bác, anh lại hỏi cô: "Cô thì sao, có bạn trai không? Tôi nghe Diêu Tử An nói cô thích bạn nam ở trường bên cạnh, tên là Cố Trường Khanh à?"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...