🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 892: Người đàn ông này là ai?

Người đàn ông này là ai?

Có người trộm chụp ảnh lại, đăng lên trang web trường, gương mặt của Ôn Noãn được chụp rất rõ ràng, còn có góc nghiêng của Hoắc Minh... Rất nhanh đã có người tìm được lý lịch của Hoắc Minh.

Cậu ấm của tập đoàn Hoắc Thị, người sáng lập công ty Anh Kiệt, tốt nghiệp trường đại học quốc tế, Hoắc Minh.

'Web trường nổ tung!

Bạch Vi đang ăn kem lướt điện thoại, suýt nữa phun hết lên mặt Diêu Tử An, cô ấy vội vàng nuốt kem, cầm điện thoại lên nói: "Má ơi! Mịa nó chứ, ảo ma vậy! Ôn Noãn nhà em bị mất nụ hôn đầu rồi, không còn trong sạch nữa, về sau cậu ấy phải theo đuổi Cố Trường Khanh thế nào đây?"

Luật sư Hoắc quá độc ác!

Cô ấy biết ngay thằng cha này là loại đểu cáng, lúc trước còn nhìn chân Ôn Noãn suốt.

Diêu Tử An cũng há hốc mồm. Sao lại như vậy được, chẳng phải Hoắc Minh rất bắt bẻ hay sao, chẳng phải anh chưa bao giờ có tai tiếng gì à, ngoại trừ Kiều An ra, anh chưa từng để ý đến người con gái nào khác, sao vừa mới gặp Ôn Noãn đã hôn rồi?

Đùa hay thật?

Diêu Tử An nuốt nước bọt: "Chắc chắn đầu óc anh ta không tỉnh táo rồi."

Bạch Vi tức giận, đẩy hắn ra đi ra ngoài: "Ý gì! Noãn Noãn nhà tôi thì kém cỏi, chỉ có cậu Hoắc nhà anh là tài giỏi tốt đẹp chắc? Hà, anh ta tài giỏi tốt đẹp thì sao anh ta lại hôn trộm người khác như vậy!"

Diêu Tử An vội vàng đuổi theo...

Ôn Noãn gây ra chấn động, nhưng cô lại hoàn toàn không biết gì cả.

Trong thư viện, ánh đèn màu vàng ấm.

Cô nhẹ nhàng mở mắt ra, nhìn thấy một gương mặt anh tuấn đang mỉm cười, mơ hồ một hồi mới nhớ ra đây là bạn của Diêu Tử An.

Nhưng mà, người này đang dựa gần cô quá!

Hoắc Minh cầm quyển sách, cười nhạt nói: "Bạn học Ôn có thể cho tôi mượn hai trăm tệ được không? Tôi quên mang tiền theo rồi!"

Gương mặt trắng nõn của Ôn Noãn đỏ lên. À, cậu ấm nhà giàu còn phải đi vay tiền à.

Hoắc Minh không có vẻ ngại ngùng gì, anh để sách lại chỗ cũ, bộ dáng rất thong dong.

Ôn Noãn sờ soạng người mình.

Cô cũng không mang theo tiền.

Ánh mắt Hoắc Minh rất sắc, nhìn thấy cô như vậy thì biết ngay là cô không mang theo tiền, vì thế thong thả nói: "Vốn dĩ tôi có tiền kêu taxi trở về, nhưng mà tôi lại mua cà phê cho cô."

Ôn Noãn....

Ôn Noãn năm hai mươi tuổi, gia cảnh không tệ, tuổi trẻ bồng bột.

"Được thôi, anh về nhà với tôi, tôi đưa tiền cho anh!"

Gô bị anh khích tướng, trong lòng chửi đổng lên, có phải nhà tư bản toàn làm giàu kiểu này không!

Cô tức giận không muốn đi chung với anh, một mình đi trước.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...