🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 844: Cố Trường Khanh đã chết

Ôn Noãn cúi đầu, nhìn chiếc chìa khóa trên tay.

Cô nhẹ nhàng nói: "Tôi muốn đi một chỗ!"

Lão Triệu không hỏi nhiều, lái xe chạy đến một khu nhà cũ ở phía Đông thành phố, ông ấy không đi theo, chỉ ngồi trong xe chờ cô.

Ôn Noãn đi lên một mình.

Nhiều năm trước, lúc nhà họ Cố nghèo túng đã ở tạm nơi này, cả gia đình nhà họ Cố ở trong một nơi chỉ có tám mươi mét vuông.

Lúc ấy, Ôn Noãn thường xuyên đến đây nấu cơm cho Cố Trường Khanh.

Hắn lúc nào cũng bận... Khi hắn về nhà, cô đã nằm ngủ gục trên bàn cơm rồi.

Nơi này, chứa toàn bộ năm tháng niên thiếu của cô.

Cô mở cửa ra, bên trong vẫn giống như lúc trước, chỉ có thêm vài thứ, có thể nhận ra được thường xuyên có người đến đây quét dọn, thậm chí trên bàn còn có một đĩa trái cây đã rửa sạch.

Trên tường có treo một bức tranh thật lớn. Đó là ảnh chụp chung của bọn họ ở vườn trường.

Ôn Noãn năm hai mươi tuổi, đã tỏ tình với Cố Trường Khanh...

Trên đầu giường trong phòng ngủ cũng là ảnh chụp của bọn họ.

Ôn Noãn lẳng lặng đứng trong chốc lát, đi về phía nhà bếp mở tủ lạnh ra, bên trong có rất nhiều trái cây rau dưa. Cô bình tĩnh lấy ra một ít, làm hai món mặn một món canh đơn giản, là món mà Cố Trường Khanh thích ăn.

Làm xong, cô bê mấy thứ này lên trên bàn.

Ôn Noãn nghĩ, nếu như người có linh hồn thì họ sẽ nhớ mà về ăn cơm!

Lúc rời đi, Ôn Noãn để chìa khóa lại. Về sau cô sẽ không đến nữa!

Khi đi xuống dưới, từng trận gió đêm ập vào mặt, lạnh băng.

Ôn Noãn không biết nếu năm đó hắn không phản bội lại cô thì liệu bọn họ có thể sống vui vẻ được hay không, nhưng cô biết, tất cả mọi sự lựa chọn đều không thể làm lại được, cô từng yêu Cố Trường Khanh, nhưng đến giây phút cuối cùng của hắn, cô lại chỉ có thể làm cho hắn một bữa cơm...

Xuống dưới lầu, tình hình hơn hỗn loạn.

Đinh Tranh tới, còn có mấy người nhà họ Gố, đặc biệt là Cố Tinh Tinh đang lôi kéo Đinh Tranh, khóc nói: "Anh tôi đã đi rồi, Đinh Tranh cô còn muốn làm gì nữa?”

Đinh Tranh giống như người điên.

Cô ta kích động đến mức run cả người, nhìn chằm chằm Ôn Noãn: "Anh ấy chết vì cô!"

"Anh ấy tìm tôi, để cầu xin giúp cô! Sau khi đi lại đến gặp cô, đến chết anh ấy vẫn nghĩ đến cô... Anh ấy còn giữ nơi này nguyên vẹn như vậy, tuần nào cũng đến đây quét

dọn chờ đợi! Ôn Noãn, cô có từng nghĩ đến anh ấy chút nào chưa?"

Đinh Tranh vừa tuyệt vọng lại vừa ghen ghét.

Cô ta điên rồi, mà những người xung quanh ra sức lôi cô ta lại.

Ôn Noãn rất bình tĩnh: "Tôi kết hôn rồi!"

Đã kết hôn, sao còn nhớ đến người yêu cũ làm gì.

Chiếc xe màu đen chậm rãi lăn bánh.

Đinh Tranh còn đứng đó la hét, cô ta không thể hiểu được, người cuối cùng có quan hệ xác thịt với Cố Trường Khanh là cô ta, nhưng mà hắn vẫn nhớ đến Ôn Noãn, người của nhà họ Cố cũng đưa thứ đồ quý giá nhất của Cố Trường Khanh cho Ôn Noãn.

Đêm mùa thu, mưa càng ngày càng lớn.

Đinh Tranh quỳ trên mặt đất, đau thương nức nở thành tiếng...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...