Ánh đèn mờ ảo. Va vào nhau, tạo ra những cái bóng dài. Ánh mắt dây dưa, chỉ là không ai cất tiếng.
Lời nói của Ôn Noãn quanh quẩn trong đầu Hoắc Minh rất lâu —
[ Anh ấy vẫn là bố của hai đứa nhỏ. ] Thật ra anh biết Ôn Noãn sẵn lòng hòa giải với anh để Hoắc Tây và Doãn Tư có một gia đình trọn vẹn, nếu không
cô không thể tha thứ cho những chuyện anh đã làm.
Tuy nhiên, khi anh chính tai nghe cô nói như thể cô không yêu anh.
Anh vẫn để ý.
Cuối cùng, Hoắc Minh nói với giọng khàn đặc: “Ngoài trời lạnh lắm, sao em không khoác thêm áo vào?”
Anh chậm rãi bước đến, chu đáo mặc áo khoác vào. cho cô, sau đó cài từng cúc một.
Ôn Noãn nhìn anh chăm chú.
Cô muốn nói gì đó, nhưng dường như không cần thiết.
Đinh Tranh nhìn họ, lúc này lòng ghen ghét của cô ta đã lên đến đỉnh điểm, tại sao... Tại sao Hoắc Minh biết rõ Ôn Noãn không yêu anh nhưng anh vẫn còn yêu say đắm cô ta?
Khi Hoắc Minh ôm Ôn Noãn rời đi, cô ta không khỏi cất tiếng nói.
“Luật sư Hoắc, cô ta không đáng để anh làm như vậy!”
Hoắc Minh chậm rãi quay đầu lại.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt đó càng thêm lạnh lùng, giọng nói anh thờ ơ và lạnh nhạt: “Cô Đinh, cô nên cảm thấy may mắn vì Ôn Noãn tốt bụng, nếu không cô nghĩ cô có có thể tham dự được một bữa tiệc như này hay sao?”
Chỉ cần Ôn Noãn muốn, Đinh Tranh sẽ không lấy được một xu nào chứ đừng nói đến năm trăm triệu.
Đinh Tranh không tin.
Cô ta thua Ôn Noãn một ván, nhưng đó là do ông Lục trợ giúp. Hiện giờ nếu cô ta và Ôn Noãn đồng thời đóng phim điện ảnh, cô ta tự tin có thể quật ngã Ôn Noãn.
Cô ta nhìn cặp vợ chồng rời đi, khóe miệng hơi nhếch lên.
A, cô ta tưởng cô ta đã tìm được bước đột phá.
Đúng lúc này, Bạch Vi đi đến, dựa vào vách tường cười lạnh: “Làm sao, cô đang âm mưu cái gì?”
Đinh Tranh chợt quay người.
Cô ta và Bạch Vĩ là kẻ thù không đội trời chung, năm đó cô ta cặp kè với Diêu Tử An, nhưng Diêu Tử An lo lắng Bạch Vi không chịu ly hôn nên cô ta mới nghĩ ra cách mượn giống, không ngờ cuối cùng cô ta lại mất cả chì lẫn chài.
Đứa bé đó cũng bị cô ta cho người khác.
Đinh Tranh hơi ngẩng đầu, khịt mũi: “Cứ chờ xem!”
Bạch Vi không quan tâm đến cô ta.
Ôn Noãn thắt dây an toàn, chậm rãi nói: “Hoắc Minh, nếu anh muốn cãi nhau thì về nhà rồi cãi!”
Ánh mắt của Hoắc Minh thật sâu. Một lát sau, cửa xe đóng sầm lại.
Sau khi lên xe, anh lái xe hơi nhanh khiến Ôn Noãn có phần khó chịu.
Nhưng cô chịu đựng. Nửa tiếng sau, anh lái xe về đến căn hộ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?