🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 818: Dựa vào cái gì!

Đó là Đinh Tranh!

Đinh Tranh cũng rất bất ngờ, cô không nghĩ đến Ôn Noãn còn dám đi đến đây.

Mấy chuyện xấu kia bay khắp trời rồi, cô ta còn không sợ bị người ta chỉ trỏ sao?

Cô ta tự thấy chuyện đó cô ta làm rất kín kẽ không hề có lỗ hổng. Hơn nữa, dù Ôn Noãn biết chuyện đó là do cô ta làm thì sao, cô ta có thể làm gì được? Ông Chu nhà cô ta là nhà khai thác than ở Tây Nam, nhà họ Hoắc tay có dài nữa cũng không thể với được đến tận đó chứ.

Đinh Tranh đến gần, rõ ràng đang là thời tiết đầu thu nhưng cô ta lại khoác một chiếc áo lông thú đắt tiền.

Cô ta ngồi xuống đối diện Ôn Noãn. Trên tay cô ta có thêm một cây thuốc lá dài nhỏ.

Người phục vụ đến nhắc nhở: “Thưa cô, trong tiệm của chúng tôi không cho phép hút thuốc.”

Đinh Tranh cười nói: “Thật không thoải mái

Chờ sau khi người đi, cô ta nhìn Ôn Noãn và Bạch Vi cười tự tin: “Đúng là trùng hợp đó bạn học cũ ơi! Bạch Vi, cô mới kết hôn có mấy năm mà đã béo lên nhiều vậy, chắc cũng phải 110 cân rồi chứ? Người chồng thứ hai của cô không chê sao? Còn Ôn Noãn... Hoắc Minh đã độ tuổi trung niên rồi, cô cảm thấy anh ta vẫn còn sẵn lòng ở bên cạnh cô sao? Anh ta sẽ không ăn vụng ở bên ngoài chứ?”

Cân nặng của Bạch Vi thay đổi nhưng tính tình vẫn không hề khác đi.

Cô ấy thật sự muốn cho con hèn hạ kia một cái tát!

Ôn Noãn ngăn cô ấy lại, cô cười nhẹ với Đinh Tranh: “Chuyện này không cần cô Đinh phải quan tâm! Bây giờ cô Đỉnh đã đạt được điều mình muốn rồi, sao không ở nhà canh trừng chồng mình đi, sao lại đi quan tâm chồng của người khác vậy? Có phải dù đã kết hôn rồi cô vẫn chưa bỏ được tật cũ không?”

Đinh Tranh tức muốn chết, cái miệng của Ôn Noãn!

Trong lúc khó thở, cô ta còn muốn nói thêm những lời khó nghe hơn nữa nhưng cánh tay cô ta đột nhiên bị giữ chặt.

Cô ta nhìn lại, thì ra là Cố Trường Khanh.

Cố Trường Khanh mặc một bộ quần áo tây cho thương lượng buôn bán, rõ ràng hắn cũng đến để nói chuyện, ánh mắt bây giờ của hắn rất phức tạp.

Đinh Tranh đã lâu không gặp hắn, lẩm bẩm một tiếng: “Cố Trường Khanh!”

Cố Trường Khanh kéo cô ta ra khỏi cửa hàng bánh ngọt.

Dáng vẻ thô bạo này làm Bạch Vi hơi bất ngờ, cô lặng lẽ nói với Ôn Noấn: “Cậu nhìn đi, đây gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Thật sự muốn Cố Trường Khanh ngủ với cô ta rồi lại để người chồng khai thác than đó của cô ta đến bắt gian tại trận.”

Ôn Noãn liếc cô ấy một cái...

Bạch Vi nhỏ giọng lầu bầu: “Ai bảo cô ta bắt nạt cậu, cậu không nói tớ cũng biết, chuyện kia chính là do cô ta làm. Dưới gầm trời này không có mấy người tồi tệ hơn được cô ta.”

Ôn Noãn cười nhẹ, cô chậm rãi uống hết nửa ly cà phê.

Ở lối thoát hiểm của quán rượu.

Cố Trường Khanh đè Đinh Tranh ở trên vách tường, tàn nhẫn nhìn cô ta chằm chằm. Đỉnh Tranh cũng nhìn hắn chằm chằm.

Bọn họ cũng coi như người yêu cũ.

Bây giờ gặp nhau lại không mấy vui vẻ.

Thật lâu sau đó, Đinh Tranh cười lạnh thành tiếng: “Cố Trường Khanh, anh chung tình thật đấy, sao anh vẫn chưa thể quên được cô ta vậy? Có phải vì anh biết giữa cô ta và Hoắc Minh có khoảng cách nên trái tim của anh lại rục rịch rung động không? Tôi nói cho anh biết, dù cho Hoắc Minh

không dùng đến thì cũng không đến lượt anh đâu!”

Dáng vẻ thánh thiện không hiểu rõ sự đời vừa rồi của Ôn Noãn đã kích thích cô ta.

Dựa vào cái gì!

Dựa vào cái gì Ôn Noãn không thể cho đàn ông niềm vui mà cô ta vẫn có thể giữ được trái tim của Hoắc Minh, còn có thể để một người đàn ông kiêu ngạo như vậy cúi đầu vì cô ta, bằng lòng lấy lòng cô ta như vậy!

Cô ta không tin! Cô ta không tin Hoắc Minh. Đàn ông có mấy người có thể chịu được chứ?

Cố Trường Khanh, Diêu Tử An, có ai không lên giường với cô ta chỉ sau mấy lần cô ta quyến rũ.

Cô ta muốn thấy gia đình của Ôn Noấn tan vỡ.

Cố Trường Khanh im lặng.

Vì sao hăn thích Ôn Noãn, chính hắn cũng không rõ.

Điều duy nhất hắn có thể chắc chắn là dù người phụ nữ bên cạnh cứ đổi hết người này đến người kia, bốn năm có Ôn Noãn bên cạnh vẫn không thể bị xóa khỏi ký ức của hắn.

€ó lẽ, chỉ có tiếc nuối mới làm người ta buồn rầu như vậy.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...