Một lúc sau, ông ấy lạnh giọng nói: “Chỉ dựa vào một cô nhóc mà muốn có tài liệu, đúng là kẻ điên nằm mơ! Tùy các người!”
Nói xong, ông ấy cúp điện thoại.
Đầu bên kia điện thoại là người đàn ông cao lớn da đen.
Anh ta ngây người một lát sau đó nhìn sang Hoắc Minh Châu.
Theo tin tức của cô Lam, cô gái này chính là người yêu của tên họ Lục kia, tên họ Lục lại không quan tâm sống chết của cô ta... Mẹ kiếp, người ngồi ở vị trí đó quả nhiên là tàn nhãn.
Anh ta không tin, phải thấy máu.
Người bên cạnh ngăn anh ta lại: “Điên rồi sao? Con nhóc này là người của nhà họ Hoắc!”
Người kia hung hăng nghiến răng, bắt một con gà từ bên ngoài vào, cắt cổ nó ngay, dùng một túi nhựa đổ vào: “Gửi cái này qua cho tên họ Lục kia.”
Lúc này tên đàn em cầm điện thoại đến, thấp giọng nói: “Bên trên có lệnh, nói là bắt cô họ Lam kia đến, cô ta là tình đầu của tên họ Lục, không sợ không giao ra được tài liệu!”
Họ Lam?
Người đàn ông da đen ngây người: “Đó không phải là người mình hay sao?”
Đàn em gãi đầu: “Là lệnh của bên trên!”
Tên đàn ông da đen cao lớn nghiến răng, cười lạnh: “Dám chắc là người phụ nữ họ Lam kia xem chúng ta là đám ngốc rồi, thì ra làm đi làm lại cũng là cô ta từng ngủ với họ Lục kia, người phụ nữ này ngủ với đàn ông một đêm đã dán sát vào bên đó rồi!”
Anh ta dặn dò đàn em đi bắt người.
Dặn dò xong lại nhìn sang Hoắc Minh Châu, tức giận đá cô ấy hai cái: “Người yêu cô lợi hại đấy, mẹ nó đi đâu cũng là hồng nhan tri kỷ của ông ta cả, nhiều phụ nữ như vậy, ông ta chăm sóc nổi không vậy?”
Minh Châu bị trói, cũng ngây dại.
Cô ấy nghe thấy rồi.
Vừa nấy trong điện thoại Lục Khiêm đã nói mấy câu kia: “Chỉ dựa vào một cô nhóc mà muốn lấy tài liệu, đúng là kẻ điên nằm mơi Tùy các người!”
Cô ấy đoán tài liệu rất qua trọng, nhưng ông ấy cũng thật sự, không quan tâm đến cô ấy sao?
Cứ như vậy... Cúp điện thoại?
Còn có cô Lam kia, cũng là người tình của ông ấy?
Cô ngơ ngác ngây người, thậm chỉ còn quên cả khóc... Thời gian cứ trôi qua từng chút một.
Bốn giờ chiều, một người phụ nữ quyến rũ bị mấy tên đàn em dùng vải đen trùm đầu kéo đến.
Lão già này, ông ấy còn có bao nhiêu người phụ nữ nữa đây!
Lam Tử Mi kia mới đầu còn giả vờ một chút, sau đó nhìn thấy mấy người đàn ông cao lớn đến thật, cô ta tức giận tát người đàn ông da đen cao lớn kia một cái: “Khốn nạn, ngay cả tôi cũng bắt!”
Người đàn ông kia cũng không phải ăn chay.
Tát ngược lại một cái, tát đến mức khiến cô Lam ù cả tai.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?