🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 738: Hoắc Minh giật mình

[Thực sự tạm biệt! Trân trọng, chúc hai người hạnh phúc]]

Ôn Noãn đọc đi đọc lại vài lần.

Trong lòng cô nặng trĩu, tối qua Hoắc Minh ra sức mấy lần cũng không đủ để tiêu tan phần nặng nề này.

Cô nhẹ nhàng đặt tấm ảnh xuống. Hoắc Minh đoán ra: “Là cô ta gửi?” Ôn Noãn ừ một tiếng.

Cô đặt tấm ảnh vào lại phong bì và cẩn thận cất nó đi.

Một lúc sau cô mới nói: “Sở Liên kết hôn rồi.”

Hoắc Minh rất bất ngờ, anh không liên lạc với Sở Liên, cho nên cũng không biết. Nhưng anh nhìn thấy hai mắt Ôn Noãn đỏ hoe, anh cố ý chọc cô cười: “Cho nên anh nói khuôn mặt phụ nữ vẫn rất hữu dụng, em xem cô ta bụng lớn cũng có thể tìm được đàn ông!”

Ôn Noãn liếc mắt nhìn anh.

Tâm trạng của cô vẫn hơi u ám, dù sao nhớ tới Sở Liên, cô không khỏi nghĩ tới Kiều An.

Đều là những người để lại dấu ấn nặng nề trong cuộc đời cô.

Ôn Noãn cho rằng Sở Liên khác với Kiều An, nguyên nhân chính khiến cô buông bỏ chính là ngoại trừ lần cô ta cố nịnh nọt Hoắc Minh và dọa Hoắc Tây, Sở Liên chưa bao giờ thực sự tổn thương cô.

Ôn Noãn thấp giọng nói: “Nhưng em vẫn không thể thích cô ấy!”

Hoắc Minh đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy cô.

Anh cũng không nhắc tới Sở Liên nữa, chỉ nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, rất dịu dàng hỏi: “Vậy anh thì sao, Ôn Noãn, em còn thích anh không?”

Ôn Noãn nhẹ nhàng ôm lấy eo anh...

Cô thở dài: “Thích!”

Hoắc Minh đưa tay vuốt mái tóc màu trà của cô: “Được rồi, mẹ bọn trẻ đừng khóc nữa! Ăn sáng xong chúng ta đón Hoắc Tây đi học nhé!”

Trên đường đi đón Hoắc Tây, đột nhiên Ôn Noãn nói: “Tuần sau là lễ kỷ niệm ngày thành lập trường tụi nhóc, anh có thời gian không?”

Hoắc Minh lái xe bằng một tay.

Anh nhẹ nhàng nắm tay cô: “Bất cứ lúc nào, bà Hoắc!” Cuộc đời này, thời gian của anh thuộc về Ôn Noãn.

Anh sẽ luôn chờ cô nói lời yêu anh lần nữa!

Chiếc Bentley vàng kim từ từ đỗ vào nhà họ Hoắc, mới xuống xe đã cảm thấy bầu không khí không ổn.

Hoắc Minh đóng cửa xe, bước vào phòng khách.

Trong phòng khách, vài người mặc đồng phục đang định đặt câu hỏi.

“Bố, có chuyện gì vậy?” Hoắc Minh cau mày.

Hoắc Chấn Đông chán nản ngồi trên sô pha, thấp giọng nói: “Minh Châu bị bắt cóc!”

Hoắc Minh giật mình.

Hoắc Minh mất tự nhiên gật đầu: “Làm phiền các vị rồi!”

Sau khi tiễn người đi, anh ngồi xuống sô pha, liếc nhìn Ôn Noãn từ phía sau đi vào, thong thả bình tĩnh hỏi: “Ôn Noãn, em cảm thấy người như thế nào sẽ bắt cóc Minh Châu? Vì tiền hay vì sắc?”

Ôn Noãn:...

Rõ ràng anh đã đoán ra là ai, còn cố ý hỏi cô!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...