🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 713: Thích trêu chọc đàn ông như vậy sao?

Chó con dẻo mồm dẻo miệng, nói chuyện cũng rất đúng mực.

Cậu ta gọi Ôn Noãn là chị, nói rằng vừa nấy nhìn thấy cô, còn chưa kịp tới bắt chuyện thì cô đã rời đi...

Ôn Noãn ứng phó vài câu tùy tiện, cúp điện thoại.

Cô vừa mới cúp điện thoại, người đã bị Hoắc Minh đè lại.

Cơ thể tinh tế đè lên chiếc đàn dương cầm.

Dương cầm kêu vang vài tiếng tựa như tiếng than khóc nức nở...

Hoắc Minh cúi đầu nhìn chăm chú vào người phụ nữ bị đè dưới thân mình, giọng nói trầm thấp đầy sự nguy hiểm:

“Ôn Noãn, em thích mấy thằng nhóc như vậy à?”

Ôn Noãn có hơi xấu hổ và giận dữ: “Không liên quan đến anh! Hoắc Minh, anh buông tôi ra!”

Anh không thả ra

Anh cũng không biết vì sao anh lại rất tức giận.

Anh cũng không biết vì sao anh lại rất tức giận. Bọn họ vừa mới ly hôn chưa được bao lâu, cô đã...

Anh chẳng những không buông ra mà còn dùng thon dài ngón tay nhẹ nhàng mơn mớn cơ thể cô, sau đó mạnh tay cởi bỏ nút thắt trên váy cô: “Tổng Giám đốc Ôn thiếu đàn ông như vậy sao? Mấy thằng nhóc đó có thể thỏa mãn được em ư? Nếu không... Chúng ta giải quyết cho nhau một chút, dù sao chúng ta cũng đã làm vô số lần, tôi nghĩ dù cho em không thích tôi nhưng cũng rất thích thân thể này... Thế nào, tôi không ngại em xem tôi là kẻ thay thế.”

Thậm chí anh còn ác liệt ghé vào bên tai cô: “Tắt đèn đi, em vẫn có thể ôm tôi rồi gọi tên Minh! Tưởng tượng tôi là anh ta, tôi nghĩ em có thể nhanh chóng...”

Anh biết anh không nên như vậy, rõ ràng lần trước cô đã từ chối, hung hăng đánh bầm lòng tự trọng của anh.

Đêm nay anh thật sự muốn tới thăm Hoắc Tây nhưng lúc nghe thấy thằng nhóc kia xum xoe với cô, anh lại tức giận.

“Thích trêu chọc đàn ông như vậy sao?”

“Lúc trêu đùa tán tỉnh người đàn ông khác nhớ phải tránh xa con ra nhé?”

Ôn Noãn vừa xấu hổ lại vừa tức giận.

Cô không dám kêu to, lỡ như Hoắc Tây tỉnh dậy, đi xuống lầu sẽ thấy bọn họ...

Hoắc Minh cởi hết toàn bộ nút thắt. Anh hôn liếm cằm cô, vừa dụ dỗ vừa hỏi: “Trước kia anh †a hầu hạ em như thế nào? Nói cho tôi biết đi, tôi sẽ không làm kém hơn anh ta...”

Tuy anh nói như vậy nhưng ngón tay thon dài đã thầm tiến vào trong làn váy.

Cổ họng Ôn Noãn phát ra từng âm thanh đứt quãng. Bên cạnh cây đàn dương cầm có một tấm gương lớn, chỉ cần nghiêng mặt sang à có thể thấy cơ thể của cô vặn vẹo, cong thành một góc độ kỳ lạ bị anh sắp xếp đùa bốn tùy ý...

“Cũng đã vậy rồi mà em còn dám nói em không muốn tôi sao!”

“Ngoại trừ tôi ra còn có ai có thể khiến em biến thành dáng vẻ này nữa?

Hơi thở của Ôn Noãn trở nên hỗn loạn.

Cô xoay người trong lòng ngực anh, cả người lộ ra trước gương, cô ngưỡng cần cổ mảnh khảnh lên, cười lạnh: “Ngại quá, tôi vẫn chưa thiếu thốn đàn ông đến mức như vậy!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...