Cô đang định đi lên lầu hai, một nhân viên vệ sinh đi tới, lải nhải: “Ai là người thiếu đạo đức đi treo tấm biển này lên thế này.” Nói xong thì gỡ tấm biển xuống.
Ôn Noãn đi vào bên trong.
Trong toilet đúng thật là vô cùng kịch liệt.
Bộ đầm dạ hội màu hồng phấn của Sở Liên bị cởi tới bên hông, cả người lắc lư, chuyển động run rẩy.
Người đàn ông đang nằm trên người cô ta hưởng thụ.
Dù cho Ôn Noãn đã từng trải qua nhiều sóng to gió lớn nhưng vẫn khiếp sợ cực kỳ.
Người đàn ông kia lập tức kết thúc, còn vỗ đầu Sở Liên, sau đó rời đi...
Ôn Noãn đi ra bên ngoài.
Hai người vệ sĩ lập tức tiến lên: “Tổng Giám đốc Ôn, không xảy ra việc gì chứ!”
Ôn Noãn lắc đầu.
Đúng lúc này, Sở Liên đã mặc lại đồ rồi đi ra, gương mặt cô ta còn ửng hồng sau khi “yêu”, ít ra vẫn đẹp hơn chút so với gương mặt như quỷ cái lúc nấy.
Cô ta gọi Ôn Noãn lại: “Có thể nói mấy câu không?”
Vệ sĩ lập tức tiến lên ngăn cản cô ta...
Sở Liên nhấp môi, cô ta nhìn Ôn Noãn tỏ vẻ mạnh mẽ, trong mắt có chứa sự ghen ghét.
Cô ta căm ghét tất cả những gì Ôn Noãn có!
Sau chuyện này, Ôn Noãn đã không còn tâm trạng xem công chiếu phim nữa, cô đi đến trước bồn rửa tay, mở vòi nước ra...
“Có phải bà rất khinh thường tôi không?”
Ôn Noãn giương mắt, ánh mắt giao với ánh mắt của cô †a qua gương.
Sở Liên cúi đầu, lấy một điếu thuốc ra khỏi bao tay, gần như vừa run rẩy vừa châm lửa.
Gô ta rít mạnh một ngụm rồi lại nhìn Ôn Noãn. Trong mắt cô ta chứa đầy hung ác: “Đúng, đúng rồi, trước đây tôi chính là loại con gái chẳng ra gì đấy! Thế nhưng đó là lỗi của tôi sao? Tôi bị đưa vào trong núi sâu, bà có biết người đàn ông đầu tiên của tôi là ai không? Chính là gã súc sinh nuôi dưỡng tôi đây...”
“Vất vả lắm tôi mới có cơ hội để thay đổi vận mệnh!”
“Nhưng bà lại phá hủy hết tất cải!”
Sở Liên cười rộ lên, khóe mắt trở nên ướt át: “Ban đầu tôi không định lấy hai trăm ngàn đó, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ mềm lòng. Thế nhưng bà lại quá tàn nhẫn, nếu không phải Diêu Tử An quyến rũ tôi, sao tôi có thể dễ dàng... đi theo người khác?”
Cô ta cho rằng mình có thể bắt lấy Diêu Tử An.
Dù sao người đàn ông kia cũng xem như trẻ tuổi, gia sản phong phú.
Ôn Noãn đóng vòi nước lại, cười nhẹ.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?