🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 704: Tạm được

Nhưng cô giả vờ như không thèm để ý: “Tạm được!”

Tạm được...

Lục Khiêm lặp đi lặp lại hai chữ này trong lòng, híp đôi mắt đen nhánh lại, hỏi một câu đáng lẽ nên hỏi lúc lên giường tối qua: “Cả năm nay em xem mắt không ít lần, từng làm với ai chưa?”

Ông hỏi vô cùng thẳng thừng.

Thật ra là chưa từng có... nhưng cô không muốn nói với ông, nếu nói thật thì khác nào bảo cô đang chờ ông, cô lựa chọn im lặng...

Lục Khiêm rít điếu thuốc, đôi mắt hẹp dài khóa chặt cô.

Cô cảm thấy bị áp bức nên muốn bỏ chạy.

Lục Khiêm vươn một tay ra vây cô vào trong lòng, tay kia thì vứt tàn thuốc đi. Ông cúi đầu, ghé vào tai cô nhẹ giọng hỏi: “Có lợi hại như tôi không?”

Hoắc Minh Châu vừa xấu hổ vừa tức giận.

Lục Khiêm còn khó chịu hơn cô, bàn tay nắm lấy cái eo thon siết chặt.

Một tay đã mò vào trong quần áo cô... “Lục Khiêm!”

“Ông đang làm gì? Đây là ban công, sẽ bị người ta nhìn thấy!”

Lục Khiêm ung dung giày vò cô, cho dù trán ông cũng đã rịn mồ hôi nhưng vẫn cố chấp giày vò cô, bắt cô nói thật.

“Nói, thật sự có làm sao?”

Hoắc Minh Châu nhỏ giọng kêu thất thanh: “Không có! Không có người khác!”

Cô nói xong thì không nhịn được nữa, nước mắt đong đầy hốc mắt.

Lục Khiêm nhẹ nhàng hôn hai hàng nước mắt của cô, xoay người lại khẽ đè cô xuống, làm cô thoải mái một lần...

Sau khi kết thúc, cô quay mặt sang chỗ khác: “Ông đủ chưa!”

Lục Khiêm không dám lưu luyến, ông còn quá nhiều chuyện phải làm, chỉ là không buông bỏ được, không khỏi ghé sát vào tai cô để lại một câu nói: “Tối hôm qua rất thoải mái!”

Cô chợt đẩy ông ra, hoảng loạn bỏ đi. Tròng mắt đen của Lục Khiêm căng ra. Cô vẫn luôn đi xem mắt, cùng biết bao người đi ăn uống xem phim, không phải là ông không ghen, mà là không thể ngăn cản.

Ông cũng không dám chắc chắn rồi có ngày cô sẽ vừa ý người nào không.

Dù sao tính tình cô trẻ con.

Ông cho cô sự tự do, thật ra là đang rất mạo hiểm, nếu cô thật lòng vừa ý ai, qua đêm với người đó thì Lục Khiêm nghĩ, chắc đời này mình không thể nào quên nổi.

Không phải trách cô, mà là hận bản thân!

Nhưng cô không có...

Cô nói không có thì ông sẽ tin.

Lục Khiêm lại châm một điếu thuốc, khói thuốc tràn ngập trong phổi, ông có loại thỏa mãn khó nói nên lên, sự thỏa mãn này thậm chí còn khiến ông hưng phấn hơn sự

thoải mái sinh lý tối qua...

Bọn họ đã xảy ra quan hệ nên lúc gặp mặt lần nữa không khỏi có hơi gượng gạo.

Quyển nhật ký trong tay rớt xuống.

Hoắc Minh nhặt lên.

Anh lấy chăn đắp cho cô, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lau sạch giọt lệ nơi khóe mắt cô, lạnh buốt, làm anh không nhịn được đè giọng: “Anh đang ở đây, sao em cứ mãi hoài niệm một người hư vô mờ mịt cơ chứ!”

Đã lâu anh không ôm cô.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...