🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 684: Ôn Noãn lại phớt lờ

Ôn Noãn nhìn thấy anh, cũng không quá bất ngờ.

Cô chào tạm biệt với Hạ Như Lâm, ngồi lên xe, Hoắc Minh theo sau.

Anh hơi khẩn trương nói: “Đó không phải là thật! Anh không thích cô ta !”

Anh chưa bao giờ nghĩ sẽ kết hôn với người khác, lúc đó chỉ vì giận Ôn Noãn.

Ôn Noãn lại phớt lờ.

Cô hạ cửa xe xuống, cười mỉm: “Với mối quan hệ chúng †a hiện tại, là thật hay giả đã không còn quan trọng rồi! Luật sư Hoắc, khi nào anh tái hôn thì tôi sẽ đi mừng một phong bì lớn!”

Hoắc Minh tức giận, cô cũng thật rộng lượng.

Anh nhìn về phía xe bên kia, châm điếu thuốc lá, nhưng chưa hút được hai hơi lại vứt nó đi.

Anh buồn bực hỏi cô: “Không phải em dự tính tái hôn chứ?”

Ôn Noãn nghĩ một chút: “Không biết nữa! Nhưng lỡ như gặp được người thích hợp, thì nói không chừng!”

Hoắc Minh nghĩ đến Hạ Như Lâm. Bọn họ lúc nãy, thật thân mật...

Đến ngã tư, Ôn Noãn xin xuống xe, Hoắc Minh lại nói muốn đi thăm hai con.

Ôn Noãn im lặng một lúc.

Cô nói nhỏ: “Hoắc Minh, tôi không quản anh hối hận hay không, hoặc đột nhiên phát hiện ra có một chút hứng thú với tôi, nhưng chuyện tôi muốn nói với anh là nếu anh muốn gặp con, được, nhưng xin anh đừng quấy rối tôi bằng thân thể và lời nói... .... Nếu không, đến cả vợ chồng đã ly hôn chúng ta cũng khó làm.”

“Hôm nay muộn rồi, lần sau đi!”

Cô đã cự tuyệt anh, chỉ vì cô biết ý anh không ở trong lời nói. Cô nam quả nữ, một mình trong đêm khuya, nếu anh dùng sức mạnh thì cô sẽ phản kháng không nổi.

Cuối cùng, Hoắc Minh xuống xe giữa chừng.

Lão Triệu khen ngợi Ôn Noãn làm rất tốt, làm rất đúng, với đàn ông thì phải lạnh nhạt như vậy.

Ôn Noãn thì cảm thấy mệt mỏi.

Đêm dần trở nên tối hơn, chiếc xe RV màu đen dừng trước một căn biệt thự, lúc Ôn Noãn xuống xe thắt chặt khăn quàng cổ, ánh sáng mờ màu vàng, cô từ từ đi lên lầu nhìn hai đứa con.

Cô được dẫn Hoắc Tây và Doãn Tư đi, là ý của Hoắc Chấn Đông.

Nên cô rất biết ơn.

Doãn Tư còn nhỏ, ăn no thì ngủ, bảo mẫu đã chăm sóc rất tốt cho cậu bé.

Ôn Noãn đi tới phòng của Hoắc Tây.

Ôn Noãn nhét cô bé vào chăn, dịu dàng hỏi: “Muộn như vậy rồi, tại sao không đi ngủ?”

Hoắc Tây dựa vào trong lồng ngực cô, nói nhỏ: “Con nhớ bố rồi!”

Ôn Noãn có hơi buồn.......

Cô mở miệng nói khẽ: “Vậy con gọi điện thoại cho bố có được không?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...