🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 662: Cuộc sống diễn ra đều đều

Đi được một lúc, giọng nói của Hoäc Chấn Đông dịu dàng yêu thương: “Bố và mẹ cũng biết con phải chịu tổn thương, Hoắc Minh ấy à.. được tính khí của nó!”

Giọng nói Ôn Noãn hơi mang giọng mũi: “Vâng, hơi vất vả ạ!”

Hoắc Chấn Đông vỗ vai cô, cùng cô đi dạo.

Ông biết Ôn Noãn không vui, nếu không phải vì tình cảm vợ chồng trong quá khứ hay vì hiện giờ Ôn Noãn đã có một trai một gái, tại sao phải chịu thiệt thòi như thế?

....

Cuộc sống diễn ra đều đều.

Một tuần sau, buổi tối Ôn Noãn đang đánh dương cầm trong phòng khách.

Quản gia thì thầm bạn Tiểu Ngải muốn gặp cô. Ôn Noãn bình tĩnh nói: “Mời cô ta vào!”

Đây là lần thứ hai bạn Sở Liên đến nhà họ Hoắc, cô ta không dám ngồi xuống mà chỉ đứng cạnh Ôn Noãn, thận trọng nói: “Bà Hoắc, xin bà hãy để cho Sở Liên một con đường sống!”

Ôn Noãn tiếp tục đánh đàn.

Tiểu Ngải nức nở: “Sở Liên đã bị nhà trường đuổi học, hai vệ sĩ của bà đi theo cậu ấy từng giây từng phút, cậu ấy đã ngột ngạt đến nỗi sắp điên rồi! Bà Hoắc, thân thế của cậu ấy rất đáng thương, cầu xin bà buông tha cho cậu ấy!”

Ôn Noãn ngừng tay. €ô nhìn Tiểu Ngải, cười nhẹ: “Nhân tiện cô nhắn cho cô ta, chỉ cần cô ta về quê, tôi sẽ không truy cứu ba trăm triệu đó!”

Sắc mặt Tiểu Ngải tái nhợt. Cô ta khế nói: “Khó khăn lắm Sở Liên mới đến được thành phố B, cậu ấy không thể trở về được, cậu ấy trở về thì

cuộc đời cậu ấy sẽ kết thúc! Xin bà giơ cao đánh khế!”

Ôn Noãn cười lạnh: “Cô ta tự nghĩ quẩn trong lòng, vậy mà còn đổ lỗi cho người khác sao?”

Tiểu Ngải vẫn muốn cầu xin thì tiếng bước chân vang lên từ lối vào.

Là Hoắc Minh!

Anh có vẻ không vui, không biết đã nghe được bao nhiêu.

Tiểu Ngải lại cầu xin anh nhưng Hoắc Minh không đồng ý, yêu cầu Tiểu Ngải rời đi trước.

Sau khi những người khác đi rồi, anh dựa vào đàn dương cầm, trên mặt cười như không cười: “Bà Hoắc, đây là xã hội pháp trị!”

Ôn Noãn biết anh đang cầu xin.

Cô hơi cụp mắt xuống, cảm thấy trái tim đau xót nặng nề.

“Đau lòng?”

Anh biết quá khứ của Sở Liên.

Hoàn cảnh rất tệ, quá trình trưởng thành cũng khó diễn †ả, nên dù cho cô gái đó có suy nghĩ khác với anh thì chỉ cần anh không nghĩ vậy, Sở Liên hoàn toàn sẽ không trở thành mâu thuẫn giữa vợ chồng họ.

Ôn Noãn quá để ý!

Ôn Noãn tiếp tục đàn dương cầm, sau một bản nhạc, cô thì thầm: “Hoắc Minh, tôi chỉ muốn bảo vệ người tôi muốn bảo vệ...”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...