🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 646: Buổi chiều cô không gặp ai cả!

Ôn Noãn nói xong lập tức cúp máy.

Cô chỉ huy công nhân, chưa đến nửa ngày đã hoàn thiện một căn phòng nhỏ.

Sau khi bố trí xong hết mọi thứ, Ôn Noãn dựa vào trên sô pha nghỉ ngơi...

Buổi chiều cô không gặp ai cả!

Cô ở trong không gian riêng tư của mình, cầm cuốn sổ nhật ký Hoắc Minh để lại, cẩn thận đọc.

Khóe mắt hơi ẩm ướt. Cô rất nhớ anh. Gô hoài niệm tình cảm của bọn họ...

Bốn giờ chiều, một chiếc Maybach màu đen chậm rãi dừng lại, Hoắc Minh mở cửa xuống xe.

Vợ chồng Hoäc Chấn Đông đã dẫn theo đám trẻ ra ngoài, biệt thự im phăng phắc không có tí không khí ngày Tết. Hoắc Minh gọi một người hầu lại, giọng nói hơi nghẹn ngào: "Vợ tôi đâu?"

Người hầu biết bọn họ cãi nhau, do dự nói: "Đang ở trên lầu!"

Hoắc Minh gật đầu, chậm rãi đi lên lầu.

Trên người anh vẫn mặc bộ quần áo từ hai ba ngày trước, vẫn chưa tắm rửa lại, dựa theo tính tình ưa sạch sẽ của anh thì đáng ra nên đi tắm trước, nhưng mà anh muốn nhìn thấy Ôn Noãn trước.

Hoắc Minh dễ dàng tìm được Ôn Noấn.

Dưới ánh đèn vàng mờ, cô đang nằm ngủ trên ghế sô pha, nhìn rất ngoan ngoãn.

Anh đến gần, nhìn thấy ánh nước ở khóe mắt cô.

Cô đã khóc?

Trong lòng Hoắc Minh ít nhiều gì cũng có chút áy náy, anh chống một tay lên bên cạnh cô, cúi người xuống định hôn môi cô...

Ôn Noãn tỉnh!

Lông mi dài run run, sau đó hai mắt nhìn thẳng hai mắt anh. Mấy giây sau cô tỉnh táo lại, ngồi thẳng dậy: "Về rồi à?"

Hoắc Minh nghe ra vẻ lãnh đạm trong giọng nói của cô.

Anh ngước mắt nhìn bốn phía.

Căn phòng này được bố trí rất thoải mái, có thể nhận ra được cô muốn ở lại đây lâu dài, cho nên anh cúi đầu lẩm bẩm: "Em giận anh, nhưng vẫn còn luyến tiếc anh đúng không? Em không dọn đi, chứng tỏ em vẫn còn để ý tới cuộc hôn nhân của chúng ta."

Ôn Noãn chậm rãi khép cuốn sổ lại.

Cô nhìn một lớp bụi mỏng bám trên đó, cười lạnh: "Luật sư Hoắc, đừng có mà dát vàng lên mặt như vậy! Tôi chỉ vì Hoắc Tây mà thôi... Chẳng lẽ anh không biết sức khỏe: Hoắc Tây thế nào à?”

Hoäắc Minh ngẩn ra.

Hoắc Minh không đi ra.

Chẳng như không đi, anh còn giữ chặt cánh tay Ôn Noãn lại không cho cô có cơ hội trốn thoát, anh muốn hôn môi cô, nhưng đến khi thò mặt lại gần thì Ôn Noãn lại quay ngoắt đi.

"Đừng có chạm vào tôi!"

Hoắc Minh còn muốn hôn, nhưng Ôn Noãn chống cự quá mãnh liệt.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...