🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 640: Hoắc Minh!

Cô ôm cổ anh, môi đỏ hé mở, giọng nói khàn khàn gợi cảm: "Hoắc Minh, em muốn hôn anhl"

Anh bị cô trêu chọc khó lòng chịu nổi, chỗ cổ xuất hiện một mảng hồng nhạt, còn có một vài sợi gân xanh hơi nổi lên, cả người giống như chìm vào ham muốn nhục dục...

Anh cúi người, ngậm lấy môi cô, hôn môi với cô.

Nam nữ trưởng thành, một khi châm lửa thì chỉ hôn môi là không đủiI

May mà sắc trời đã tối sẫm...

Da mặt Ôn Noãn rất mỏng, không chịu làm với anh ở trong xe, huống chỉ lại còn ở ngoài đường thế này.

Hoắc Minh không nhịn được, anh ghé sát bên tai cô, khàn khàn nói: "Đừng nhúc nhích! Để anh hầu hạ em, sau đó em nói cho anh biết làm có được hay không..."

Anh cảm thấy chuyện này rất mới lạ, dù sao trong trí nhớ của anh chưa từng có chuyện hầu hạ cho người phụ nữ nào cả.

Nhưng anh muốn khiến Ôn Noãn sung sướng.

Cuối cùng, cả hai đều khó mà nói thành lời...

Ôn Noãn đỏ mặt tim đập nhanh, cô muốn cài cúc váy lông cừu lại, mãi vẫn không cài được.

Hoắc Minh chỉnh đốn lại xong.

Anh nhìn thấy Ôn Noãn như vậy không khỏi mềm lòng, giơ tay giúp cô làm, sau đó thuần thục cài khóa cho cô.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, có thể thấy rõ khát vọng khó nén trong mắt đối phương.

Bọn họ không thấy đủ, vẫn còn chưa đủ...

Giọng nói của Hoắc Minh khàn khàn: "Về nhà ăn cơm thôi! Bố đã gọi vài cuộc rồi!"

Bọn họ, không nghe máy... Bởi vì quả thật không dừng lại được. Ôn Noãn ngồi vào ghế phụ, trên mặt vẫn nóng bừng, cô

không dám nhìn anh nên chỉ có thể xoay mặt sang bên khác.

Hoắc Minh thắt đai an toàn, lúc khởi động xe còn cười cô: "Sao lại giống con gái chưa trải sự đời vậy! Trước kia... Chúng ta không làm mấy chuyện này ở bên ngoài à?"

"Không có!"

Mặt Ôn Noãn nóng như muốn bốc khói, cô hạ cửa xe xuống một chút...

Nhưng Hoắc Minh lại nhanh chóng đóng lại cho cô, giọng nói của anh trầm trầm khàn khàn: "Đừng có mởi Hiện tại thì thấy thoải mái, nhưng tí nữa sẽ bị cảm, em bị cảm thì không thể cho Duẫn Tư ăn được!"

Ôn Noãn nhẹ nhàng vuốt tóc: "Anh chỉ biết thương nó!"

Hoắc Minh!"

Điện thoại của anh vang lên rất nhiều lần.

Hoắc Minh đang lái xe, cho nên để Ôn Noãn xem, Ôn Noãn nhận ra đó là số điện thoại của Sở Liên, bởi vì cô đã nhìn thấy trong tư liệu rồi.

Ôn Noãn bình tĩnh nói: "Là số lại" Hoắc Minh cười cười: "Vậy em cho vào sổ đen đi! Sắp đến Tết rồi, chắc mấy người tiêu thụ sản phẩm gọi điện đấy!"

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...