🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 631: Rất dễ nhận ra

Ôn Noãn có hơi chua xót. Cô nói nhỏ: “Anh ấy biết chuyện Kiều An đã làm tổn thương chúng tôi thì sao chứ, anh ấy không tự mình trải qua,

anh ấy không cảm nhận được!”

Vì vậy anh mới có thể giúp đỡ Sở Liên một cách dễ dàng như thế.

Tâm trạng của Ôn Noãn không vui, không nói thêm cái gì nữa!

Nửa giờ sau, xe dừng ở trước nhà họ Hoắc, Ôn Noãn vừa mới xuống xe đã nhìn thấy một người đang đứng.

Là Hoắc Minh.

Ôn Noãn nhẹ nhàng gom áo khoác lại, nói nhỏ: “Đi công tác về rồi sao?”

Cả trước cả sau, đã một tuần bọn họ không gặp nhau!

Hoắc Minh nhẹ ừ một tiếng.

Anh ngửi được mùi rượu vang đỏ nhàn nhạt vương trên người cô, kết hợp với hương nước hoa tạo thành một mùi hương đặc biệt của người phụ nữ.

Rất dễ nhận ra.

Đối với anh, Ôn Noấn tựa như quả đào tiên đã chín mềm, cực kỳ mê người.

Thế nhưng khuôn mặt của cô có vẻ hơi nhợt nhạt, anh không khỏi quan tâm: “Không uống được thì đừng uống, lấy thân phận địa vị của em bây giờ cũng không quá cần thiết phải xã giao!”

Ôn Noãn cười nhẹ, đóng cửa xe.

Lão Triệu đi theo xuống xe, ồn ào: “Mợ chủ xã giao rất vui, nhưng lúc trở về lại gặp một người rất khó hiểu, chọc mợ chủ không vuil”

Ôn Noãn đỡ trán, giả vờ khó chịu: “Đừng nói nữa!”

Cô định bước đi.

Hoắc Minh bắt được tay cô: “Sao lại thế này?”

“Không có gì, người không liên quan thôi!”

Lão Triệu như cái loa phát thanh: “Là một cô tên là Sở Liên, mở mồm ra là than đau lòng thay cậu chủ, nói mợ chủ xuất hiện công khai quá nhiều, không biết thương chồng!”

Rõ ràng Hoắc Minh cũng ngẩn ra.

Sở Liên lại tìm Ôn Noãn?

Anh nhẹ giọng mở miệng, xem như đang giải thích: “Tôi không hề qua lại gì với cô ta!”

Ôn Noãn rũ mắt cười nhạt: “Anh chăm sóc cô ta chính là qua lại! Bằng không, sao cô ta lại cắn tôi không bỏ chứ! Hoắc Minh, mặc kệ anh nhớ Kiều An hoặc thương tiếc cái loại nít ranh này... Tôi nói cho anh biết, nếu cô ta dám đụng vào một sợi tóc người thân của tôi, tôi đánh gãy chân cô tal”

Nói xong, cô đi thẳng vào trong biệt thự.

Cô sẽ không cho phép một Kiều An thứ hai được tạo ral

Hoắc Minh nhìn bóng dáng của, cảm giác được cô đang rất tức giận, anh lấy một điếu thuốc lá ra khỏi túi rồi châm lửa đốt.

Đều do anh chủ động?

Hoắc Minh từ từ nhả khói ra...

Lão Triệu bỗng nhiên trở nên đứng đắn: “Mợ chủ cũng rất yêu cậu! Trong mấy tháng cậu dần dần mất trí nhớ, cô ấy cũng rất đau khổ.”

Nhớ tới những ngày tháng đó, lão Triệu không đành lòng nói tiếp, vây tay rồi rời đi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...