🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 622: Ôn Noãn khẽ nhúc nhích

Đáng lẽ Ôn Noãn nên vui vẻ nhưng cô lại không cảm thấy như vậy.

Cô đã điều tra, anh vẫn không ngừng việc giúp đỡ Sở Liên.

Ôn Noãn gõ cửa kính, dịu dàng nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Khốn nạn thật chứ! Nên làm thế nào với anh bây giờ?”

Có tiếng đập cửa vang lên ngoài văn phòng: “Tổng Giám đốc Ôn!”

“Vào đi!” Người đi vào chính là phó Tổng Giám đốc của Tây Á, Hạ Như Lâm, anh ta đang cầm một bộ tài liệu quan trọng trên tay: “Cái này cần Tổng Giám đốc Ôn tự ký tên!”

Ôn Noãn nhận lấy, sau khi đọc đi đọc lại cẩn thận hai lần, cô ký tên.

Hạ Như Lâm nhận lại nhưng không lập tức rời đi, anh ta mỉm cười: “Tổng Giám đốc Ôn, nếu không phải đêm nay có tiệc tối thì cô vẫn nên đi thả lỏng cho thoải mái, đêm nay có diễn viên kịch nói cô thích biểu diễn!”

Ôn Noãn khẽ nhúc nhích hàng lông mày

Không phải cô không đoán được tâm tư của Hạ Như Lâm, dù sao cô cũng là người phụ nữ đã trưởng thành.

Thế nhưng anh ta chưa bao giờ vượt rào, Ôn Noãn cũng không thể từ chối.

Cô chỉ có thể giả không biết, cười nhẹ: “Là vị diễn viên họ Từ kia sao? Cô ấy hát Côn Khúc cực kỳ hay, vừa rồi Minh cũng hẹn tôi, nhưng mà tiếc quá không đi được!”

Hạ Như Lâm hơi mỉm cười, đi ra ngoài!

Buổi chiều, bốn giờ rưỡi.

Xe của Hoắc Minh dừng ở trước cửa Tây Á đúng giờ, sau khi anh đẩy cửa xuống xe, nhân viên đi vào đi ra nhìn thấy anh đều cung kính khom lưng: “Tổng Giám đốc Hoắc!”

Hoắc Minh thận trọng gật đầu, không nói nhiều lời.

Anh tìm được phòng tập thể thao ở lầu hai.

Tuyết đang rơi ở thành phố B, Ôn Noãn lại đổ mồ hôi cả người vì tập yoga, ngay cả đầu mũi cũng lấm tấm mồ hôi tinh tế.

Nghe thấy tiếng bước chân, Ôn Noãn nghiêng đầu, lẳng lặng nhìn anh.

Anh mặc áo len cao cổ màu đen, quần dài thoải mái cũng màu đen,

Bên ngoài khoác một cái áo màu xám.

Dưới ánh đèn, đường nét ngũ quan của càng hiện lên một cách sắc sảo, cả người thanh cao!

So sánh với anh, Ôn Noãn mặc đồ rất mát mẻ, ngay cả sợi tóc ướt át cũng trở nên quyến rũ vô cùng.

Cô hơi mỉm cười: “Anh ngồi chờ một lát!”

Ánh mắt của Hoắc Minh trở nên thâm sâu.

Người khác ở đây, cô biết rõ mà còn cố hỏi, thật sự có hơi tự phụ.

Nhưng lại không hề đáng ghét, ngược lại còn rất thu hút!

Ôn Noãn quá hiểu đàn ông!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...