🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 618: Một người

Hoắc Minh đột nhiên hiểu ra.

Thứ đầu tiên Ôn Noãn muốn bảo vệ chính là hai đứa con, sau đó mới là anh!

Phát hiện này khiến anh cảm thấy không được thoải mái cho lắm.

Anh nhìn xuống từ trên cao, nhìn khuôn mặt mềm mại hồng hào của cô, dường như anh có thể nhìn thấy một bản thân khác qua đó.

Một người... có được toàn bộ ký ức!

Hoắc Minh không thỏa hiệp với cô nhưng ngày tiếp theo, anh vẫn lái xe về nhà họ Hoắc.

Đã muộn, chiều tà dần buông.

Hoắc Minh không lập tức vào bên trong mà tựa lên cạnh xe, châm một điếu thuốc rồi hút chậm rãi.

Khói tỏa làm nhòe mặt anh.

Nhà họ Hoắc đông trẻ con, thỉnh thoảng trong đại sảnh có tiếng cười đùa vang lên, vô cùng náo nhiệt. Nhưng đối với anh mà nói sự náo nhiệt này có hơi xa lạ.

Hút xong một điếu, anh đi vào đại sảnh.

Trong đại sảnh có rất nhiều đứa trẻ lạ mặt, nhìn cũng xinh xắn trong sáng!

Lúc này có một cậu bé đang ngồi trên sô pha, biểu cảm có hơi xa cách, bên cạnh là mấy món đồ chơi bị bày ra tán loạn.

Hoắc Minh đang định hỏi.

Ôn Noãn bưng một đĩa bánh quy nướng tới, ngồi xổm trước mặt cậu bé, dịu dàng nói: “Sùng Quang, đây là mẻ mới làm, con nếm thử xeml”

Vẻ mặt của cậu nhóc có chút ngại ngùng, cầm lấy mấy cái.

“Ăn ngon không?” Ôn Noãn sờ đầu của cậu nhóc.

“Ăn ngon!”

Tiểu Hoäc Tây thò lại gần, dựa vào cậu bé: “Trương Sùng Quang, cái bánh quy nhỏ này mẹ tớ bỏ thêm nhiều sữa bò lắm... Ngày mai cậu lại tới đây nữa, được không?”

Khuôn mặt nhỏ của cậu bé ửng đỏ, gật đầu!

Hoắc Minh khẽ nhíu mày.

Nhìn thế nào anh cũng cảm thấy cậu bé tên là Trương Sùng Quang giống như con rể nuôi từ bé của nhà họ Hoắc vậy!

Con rể nuôi từ bé của Hoắc Tây!

Anh cảm thấy... Anh cần phải nói chuyện với Ôn Noãn!

Tới đêm dài, thật vất vả mới chờ đến lúc bọn nhỏ ngủ, Hoắc Minh đi vào phòng trẻ em, gõ cửa: “Có tiện không, tôi có chuyện muốn nói với em, về Hoắc Tây!”

Về con cái, Ôn Noãn vẫn đồng ý nói chuyện với anh.

Cô cúi đầu nhìn Tiểu Hoắc Tây trong lòng ngực, nhẹ giọng nói: “Lát nữa tôi qua phòng anh!”

Anh cười nhạo: “Mặc kín thế, sợ anh làm chuyện xăng bậy à?”

Ôn Noãn không để ý tới anh, ngồi xuống cái ghế sô pha đối diện anh, dịu dàng hỏi hỏi: “Anh muốn nói với tôi chuyện gì liên quan tới Hoắc Tây vậy?”

Hoắc Minh không vòng vo: “Trương Sùng Quang liên quan gì tới nhà họ Hoắc? Liên quan gì tới Hoắc Tây?... Nếu tôi đoán không nhầm, cậu bé đó cũng có nhóm máu

Ôn Noãn rũ mắt cười nhẹ: “Không phải anh đã đoán được rồi sao!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...