Ôn Noãn nói xong.
Hoắc Minh bị ép đến mức anh vốn nên tức giận nhưng lúc này anh không những không tức giận mà lại cảm thấy rất thú vị!
Ôn Noãn cầm lấy đồ vật mát xa, tự mình mát xa.
Hoắc Minh nhìn khuôn mặt bình tĩnh của cô, lúc cô cụp. mắt xuống, lộ ra vẻ sáng ngời như tranh vẽ.
Anh đột nhiên nhẹ giọng nói: “Khuôn mặt của cô ấy không đẹp bằng eml”
Động tác trên tay Ôn Noãn chậm lại, sau đó nhẹ nhàng giơ một chân lên, tiếp tục bôi... Hoắc Minh nhìn đôi chân thon dài kia, ngay cả đầu gối của cô cũng nhẹ nhàng yếu ớt, đến tận bây giờ anh cũng chưa từng thấy chân ai mê người như vậy!
Anh không kìm được lòng, yếu hầu trượt lên trượt xuống!
Lúc lên xe, Ôn Noãn ngồi ghế sau.
Hai tay Hoắc Minh đặt lên trên tay lái, nhỏ giọng nói: “Tổng Giám đốc Ôn, em thật sự coi tôi là tài xế sao?”
Ôn Noãn lật xem tài liệu.
Nghe vậy, cô không hề ngước mắt lên, chỉ nhẹ nói: “Tôi muốn xem tài liệu!”
Hoắc Minh nhíu mày: “Phụ nữ kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì?”
Ôn Noãn bỗng nhiên mỉm cười: “Đây là chồng tôi để lại cho tôi, đương nhiên tôi phải trân trọng rồi!”
Hoắc Minh không nói gì thêm.
Anh bị Ôn Noãn làm cho tức giận.
Ôn Noãn tiếp tục lật xem tài liệu, không bị anh ảnh hưởng chút nào, sau đó bọn họ cũng không nói gì thêm.
Đến khi tới nhà họ Hoắc.
Xe mới dừng lại, Tiểu Hoắc Tây lập tức chạy đến đây, mái tóc xoăn màu trà cực kỳ đáng yêu.
Tiểu Hoắc Tây dắt tay mẹ, ngọt ngào nói: “Mẹ thật xinh đẹp!”
Ôn Noãn ngồi xổm xuống rồi hôn con bé một cái, sau đó nắm tay Tiểu Hoắc Tây đi về phía biệt thự.
Mặt trời mùa đông lên cao.
Cô mặc áo khoác ngoài màu nâu nhạt, tóc được vén nhẹ lên phía sau, xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là khi nhìn từ sau lưng, vòng eo của cô thon đến mức không thể
nhận ra rằng cô đã sinh hai đứa con... Rất thon gọn!
Từ khi Hoắc Minh trở về, anh tận hưởng tất cả mọi thứ mà Ôn Noãn có.
n cần chăm sóc, hôn nhân và còn ánh mắt ngưỡng một!
Nhưng khi người phụ nữ đột nhiên không quanh quẩn mình nữa, người đàn ông vẫn có một chút lạc lõng.
Đặc biệt là anh muốn lên giường với cô.
Hoắc Minh không đi cùng vào mà đứng bên cạnh xe, từ từ hút hết một điếu thuốc.
Anh đứng đây để suy nghĩ về mối quan hệ giữa anh và Ôn Noãn.
Anh bắt đầu có hơi hối hận, có lẽ ngày đó anh không nên nói những lời đó...
Anh không nên nói, Ôn Noãn coi anh là thế thân.
Hoắc Chấn Đông nở nụ cười lạnh lùng mà cao quý: “Bố còn tưởng rằng, cậu chủ Hoắc có thể chịu đựng được! Thế nào, cuối cùng cũng chịu quay lại thăm vợ con rồi? Khuôn mặt nhỏ nhắn trong văn phòng kia không đủ để con nhìn sao?”
Hoắc Minh bị ép buộc.
Anh cười khổ: “Bố, không có chuyện như vậy đâu!”
Ánh mắt Hoắc Chấn Đông thật sâu: “Bố nói cho mày biết, nếu mày dám phản bội về tinh thần hoặc thể chất, Ôn Noãn có thể sẽ thiến cái của mày đi! Bố mày cũng không quan tâm, dù sao bố đã có một trai một gái rất ngoan ngoãn ở đây rồi! Mày... Liệu mà làm!”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?