Bên trong phòng bệnh VIP, không khí hoà thuận vui vẻ. Khóe mắt Ôn Noãn ươn ướt.
Chỉ có Hoắc Minh Châu nhận ra trong lòng cô rất khổ sở, cô ấy bèn kiếm cớ ra ngoài hít thở không khí.
Nhưng cô ấy không ngờ ở bên ngoài lại gặp Lục Khiêm.
Lục Khiêm có cuộc họp ở thành phố C, cuộc họp vừa mới kết thúc ông ấy đã lập tức ngồi máy bay riêng đến thăm Ôn Noãn và Tiểu Doãn Tư!
Ở trước cửa, ông thấy Hoắc Minh Châu.
Lục Khiêm đã lâu không gặp cô ấy, bình thường ông bận rộn thì chẳng thấy gì, nhưng lúc gặp cô mới biết ông nhớ cô đến mức nào. Ông thấy mắt cô ấy có nước mắt, âm thanh không tự giác trở nên dịu dàng: “Sao vậy? Em bé ra đời khỏe mạnh mà?”
Vừa nói xong, ông lập tức đưa quà cho thư ký Liễu: “Cậu đi xem Ôn Noãn và đứa bé trước đi!”
Thư ký Liễu biết họ không dễ gì mới gặp nhau nên anh †a gật đầu rồi đẩy cửa đi vào.
Lục Khiêm kéo Hoắc Minh Châu đến lối thoát hiểm không có người, khi cánh cửa sắt màu xanh biếc đóng lại, ông lập tức kéo bàn tay đang che mắt của cô: “Em lớn chừng này rồi, sao cứ hay khóc nhè vậy?”
“Ai cần ông lo!”
Hoắc Minh Châu quay mặt đi với ánh mắt đỏ hoe.
Lục Khiêm mỉm cười, ông lấy ra một điếu thuốc, đốt lên rồi chậm rãi hút một hơi: “Để tôi thử đoán xem, vì Ôn Noãn có phải không?”
Hoắc Minh Châu có hơi khó chịu khi bị nói ra suy nghĩ của mình.
Rồi lại càng buồn hơn.
Suy cho cùng thì trên đời này cũng có người hiểu cô ấy, nhưng chị dâu của cô ấy thì không có ail
Trong mấy tháng qua, Hoắc Minh Châu lần đầu tiên nhìn Lục Khiêm với vẻ mặt vui tươi, thậm chí cô còn khóc lóc trước mặt lão già đáng ghét này: “Tất cả mọi người đều cho rằng chị dâu hạnh phúc, nhưng tôi biết chị ấy không vui vẻ gì! Anh Hai trở về rồi, nhưng anh ấy không nhớ ra chị dâu, còn chị dâu lại yêu anh ấy!”
Nếu không phải yêu, nếu không phải muốn rời xa...
Có người phụ nữ nào có thể chịu đựng được sự bỏ mặc của chồng mình?
Lục Khiêm lặng lẽ hút thuốc.
Những gì Minh Châu nói, ông biết, nhưng biết thôi thì làm được gì đây?
Quá khứ của Ôn Noãn và Hoắc Minh rất nhiều, họ còn từng yêu nhau như vậy. Những người biết điều này, không ai đành lòng khuyên cô buông bỏ... Bao gồm cả ông ấy!
Ông đau lòng cho Ôn Noãn, mọi chuyện xảy ra với Kiều An từ đầu đến cuối đều không phải lỗi của Ôn Noãn.
Hoắc Minh chỉ làm những chuyện mà người chồng nên làm.
Nhưng, Ôn Noãn phải dùng cả cuộc đời để trả lại!
Lục Khiêm ngẩng đầu, khóe mắt hiện lên một tia sáng.
Ông nhớ đến em gái Lục Tiểu Noãn của mình, nghĩ lại chính mình, lại nhớ đến Ôn Noãn... Con cháu của nhà họ
Lục hình như đã định trước là đường tình duyên không được thuận lợi.
Khi Lục Khiêm đi vào phòng bệnh, Hoắc Minh đã tiễn bố mẹ anh rời đi.
Bên trong phòng bệnh, ngoài Ôn Noãn ra thì chỉ có một mình thư ký Liễu, thấy sếp của mình bước vào thư ký Liễu cười nói: “Ông Lục đến rồi!”
Những lời này làm cho Lục Khiêm càng khó chịu, ông ấy im lặng mà trêu chọc Tiểu Doãn Tư một hồi mới thản nhiên nói: “Nếu có chuyện không vui thì về thành phố C€ ở vài ngày đi! Thân thể của bà cụ không tốt nên không thể ngồi máy bay được, bà ấy ngày đêm mong ngóng con và hai đứa nhỏ!”
Ôn Noãn nghe được ý tứ của ông ấy, ánh mắt rơi vào trên người Tiểu Doãn Tư, nhẹ giọng nói: “Qua khoảng thời gian này con sẽ đi!”
Lục Khiêm cười nhẹ, cũng không miễn cưỡng cô.
Đúng lúc này, Hoắc Minh tiễn bố mẹ xong rồi dẫn theo Hoắc Tây trở về.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?