🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 589: Tôi cần!

Đầu bên kia là một bác sĩ của bệnh viện, anh ta nói với cô rất nhẹ nhàng nhưng lại đầy tiếc nuối: "Bà Hoắc, ông Hoäc đã rời đi rồi! Anh ấy cầm giấy chứng nhận sở hữu, thẻ ngân hàng và hai bộ quần áo đi."

Cơ thể Ôn Noãn như bị rút hết sức lực, môi cô run run: “Còn gì nữa không?”

Người đàn ông suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ông Hoắc để lại 4 cuốn nhật ký bên gối, cô còn cần nó không?"

"Tôi cần! Tôi sẽ đến lấy ngay!"

Ôn Noãn cúp điện thoại, máy móc lau nước mắt cho mình, nhưng vừa lau bên dưới, nước mắt bên trên lại tiếp tục chảy xuống.

Cô đi xuống tầng một, bảo tài xế ra cửa.

Dưới tầng, Hoäc Chấn Đông đang đứng, vẻ mặt ông có chút lo lắng nhưng phần nhiều là đau khổ.

Ông nhìn Ôn Noãn, nhỏ giọng nói: “Mấy hôm trước nó đã thi lấy bằng luật! Bác cũng mới biết nó đã lấy hộ chiếu và mua vé đi Mỹ. Chắc giờ nó lên máy bay rồi.”

Ôn Noãn im lặng rơi lệ.

Dù biết trước sẽ có ngày như vậy nhưng cô vẫn không kìm được nước mắt.

Hoắc Minh đã hoàn toàn quên mất...

Ký ức của anh quay trở lại năm năm trước, khi họ chưa gặp nhau.

Hoắc Minh rời đi, bay tới bầu trời mà anh hằng mong ước, quay trở lại với nghề luật sư yêu thích của anh.

Nhưng cô vẫn ở đây, Nhưng Hoắc Tây vẫn còn ở đây,

Khi họ gặp lại nhau, có phải anh sẽ coi họ như những người xa lạ, không yêu cũng không hận!

Ôn Noãn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, phát ra một tiếng kêu thảm thiết!

Hoắc Chấn Đông cũng bật khóc.

Ông vỗ vai Ôn Noãn, trầm giọng nói: “Noãn Noãn, đừng khóc lâu, nếu không Hoắc Minh sẽ đau lòng! Đừng sợ, nó không sao đâu... nó sẽ quay về!”

Ôn Noãn vẫn còn run rẩy.

Dù cô đã chuẩn bị tâm lý mấy tháng nay nhưng khi ngày đó đến, cô vẫn đau khổ đến mức suy sụp!

Ôn Noãn đi chùa. Cô muốn gặp thầy Thanh Thủy.

Ngôi chùa này nằm ở lưng chừng núi, cô rất thành kính, dù mang thai bốn tháng vẫn đi bộ lên đến nơi.

Khi đến chùa, cô quỳ xuống và dâng hương lên Đức Phật.

Nhưng thầy Thanh Thủy không gặp cô.

Một tiểu sư phụ thanh tú bước ra, thay mặt thầy Thanh Thủy nói với cô: “Sư phụ nói năm đó ông đã nói với cô, phải chờ mây tan mới thấy trăng sáng.”

Tiểu sư phụ nói xong, lập tức chắp tay rời đi.

Bên ngoài Tòa án Tối cao California, Hoắc Minh bị vô số phóng viên vây quanh.

Anh mặc một bộ vest cổ điển màu đen trắng, khi tiếp nhận phỏng vấn, anh hơi nâng cằm, khí phách hăng hái, khóe miệng mang theo nét kiêu ngạo quyến rũ!

Ôn Noãn xem đoạn tin tức đó không biết bao nhiêu lần!

Gô rơi nước mắt, vừa khóc vừa cười...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...