🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 558: Hoắc Minh gọi một tiếng

Hoắc Minh gọi một tiếng.

Lục Khiêm xoay người lại, ông ấy chỉ vào cây đàn dương cầm, cười nhẹ: “Nhìn không tồi!”

Dưới ánh đèn pha lên, mặt mày Hoắc Minh trở nên dịu dàng, mang theo một cảm giác hoài niệm về quá khứ: “Mua lúc cháu và Ôn Noãn vừa mới ở cùng nhau, lúc trước để ở chung cư, bây giờ Hoắc Tây học đàn nên chuyển lại đây!”

Anh đưa tay mời: “Cậu ngồi đi!”

Lục Khiêm bước đi đến chỗ sô pha rồi ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt một phần tài liệu lên bàn.

Hoắc Minh cầm lấy, mở ra xem.

Bên trong đó là là liệu nội bộ, ước chừng bảy tám trang, bên trong liệt kê các tội danh nghiêm trọng của XX, cuối cùng bản đề nghị cân nhắc về hình phạt của phía công tố.

Đêm khuya...

Giọng nói của Lục Khiêm trầm thấp: “Tử hình! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai tháng sau sẽ chấp hành!”

Lúc ông nói, ánh mắt thâm thúy, tâm trạng cũng vô cùng phức tạp!

Ông ấy biết được một vài tin tức không ai biết từ trong nội bộ, cũng biết lúc ấy vì sao Hoắc Tây vẫn có thể sống sót trong khi bị mất máu nhiều như vậy!

Ông ấy đã xem thường Hoắc MinhI

Trong lúc tất yếu, anh thật sự rất tàn nhẫn!

Sau khi Hoắc Minh xem xong, anh trả tài liệu cho Lục Khiêm.

Trong lòng anh biết rõ, vụ án này được xử lý nhanh như vậy cũng có công lao của Lục Khiêm ở bên trong! Mặc dù bình thường Lục Khiêm và anh không ngồi chung một bàn nhưng vào thời điểm mấu chốt, đóng cửa lại bọn họ vẫn là người một nhà.

Hoắc Minh đứng dậy, đi đến quầy bar lấy một chai rượu vang đỏ và hai cái ly uống rượu vang ra, mỉm cười: “Uống một chén?”

Ý của anh là uống xong rượu rồi qua đêm ở đây luôn.

Lục Khiêm xua tay.

Ông ấy giương mắt nhìn lên phía trên lầu, thấy Ôn Noãn đứng đó, ông ấy đứng dậy vỗ phẳng nếp nhăn trên ống quần thượng nếp nhăn, cười: “Không được! Sáng mai tôi còn phải

mở một cuộc họp nữa!”

Hoắc Minh cũng không miễn cưỡng nhưng vẫn muốn để ông ấy ở lại qua đêm.

Lục Khiêm vỗ vai anh: “Tài xế đang đợi tôi! Minh, nhớ đối xử tốt với Ôn Noãn!”

Nói xong lời cuối cùng, dường như ông ấy nghĩ đến cái gì đó, nhẹ nhàng nhíu mày.

Tóm lại, khó buông bỏ.

Trong lòng Hoắc Minh hiểu rõ nhưng không nói ra, vẫn chưa đề cập đến Hoắc Minh Châu, anh tiễn Lục Khiêm ra xe.

Chiếc Audi màu đen từ từ chạy đi.

Hoắc Minh không lập tức quay về biệt thự, anh đứng một mình đứng ở bãi đậu xe, rút một điếu thuốc ra từ trong túi áo rồi châm lửa...

Khói bay mù mịt, làm nhòe gương mặt anh.

Ôn Noãn giữ chặt tay anh.

Cô từ từ đan mười ngón tay vào mười ngón tay của anh, sau đó nhẹ nhàng rúc vào trong lòng ngực anh...

Hoắc Minh cúi đầu nhìn cô, giọng nói trở nên dịu dàng khó tưởng: “Làm sao vậy? Còn nũng nịu hơn cả Hoắc Tây

nữa!... Muốn anh ôm em hả?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...