Mấy ngày tiếp theo, có lẽ vì bọn họ quá buông thả. Nên Hoắc Minh phát sốt!
Ôn Noãn vừa xấu hổ lại vừa tức giận, cô không chịu để anh tới gần, ép anh ở trong nhà tĩnh dưỡng.
Hoắc Minh không chịu nằm yên, bệnh nặng mà vẫn động tay động chân, Ôn Noãn hết cách với anh. Hơn nữa vì căn bệnh này, cô còn không dám gióng trống khua chiêng dẫn anh tới bệnh viện, chỉ gọi bác sĩ gia đình tới.
Thứ hai, bà Hoắc gọi điện tới mời cô đi uống trà.
Ôn Noãn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cô đẩy cửa phòng sách ra, Hoắc Minh đang dựa vào trên sô pha đọc tài liệu.
Anh mặc một chiếc áo lông màu trắng, phía dưới mặc quần màu xám rộng rãi, cả người toát lên khí chất lười biếng khi ở nhà.
Ôn Noãn đi qua sờ trán anh.
Còn may, không phải rất nóng.
Hoắc Minh kéo tay cô xuống, nhìn cách cô ăn mặc rồi cười nhẹ: “Muốn ra ngoài sao?”
Ôn Noãn ừ một tiếng: “Mẹ gọi em qua đó một chuyến!”
Ánh mắt của Hoắc Minh dừng lại trên tài liệu, hừ nhẹ: “Vậy em định ném người bệnh tự sinh tự diệt trong nhà hả? Bà Hoắc... Em hưởng thụ xong rồi không muốn phụ trách sao?”
Ôn Noãn dịu dàng nói: “Buổi chiều em sẽ về sớm!”
Anh không hé răng.
Ôn Noãn hôn anh một cái: “Như vậy được chưa?”
Hoắc Minh nhìn chằm chằm cô, hơn nửa ngày mới từ từ nói: “Được thôi! Buổi tối anh muốn ăn cháo gà xé!”
Ôn Noãn đồng ý.
Cô ngồi xe đến nhà họ Hoắc, xuống xe đi vào bên trong mới phát hiện ra ngoại trừ bà Hoắc thì trong nhà không còn ai, vì thế cô hỏi: “Minh Châu đâu?”
Đặt cà phê pha xong xuống, hai người ngồi xuống gần nhau, bà Hoắc cầm một tấm ảnh đưa cho Ôn Noãn: “Người khác giới thiệu, tuổi cũng xấp xỉ với Minh Châu, là giảng viên đại học, trong nhà còn có một xí nghiệp nhỏ. Con nhìn xem thế nào!”
Ôn Noãn cầm ảnh chụp rồi nhìn kỹ.
Lớn lên cũng ổn, khí chất nhã nhặn...
Ôn Noãn cảm thấy không tồi!
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?