🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 542: Cô tin tưởng anh

Ôn Noãn ôm Hoắc Tây, chăm chú nhìn Hoắc Minh, ánh mắt dần trở nên kiên định.

Cô tin tưởng anh.

Tài xế đi trước dẫn đường, Ôn Noãn ôm Hoắc Tây đi theo sau, bác sĩ đã đợi từ sớm trong phòng cấp cứu... Khoảng hai mươi phút sau, y tá vội vàng chạy vào, trong tay cầm túi máu!

“Lập tức truyền máu, đứa trẻ có chứng rối loạn đông máu!”

Tiểu Hoắc Tây im lặng nằm đó, khuôn mặt bé nhỏ trắng bệch.

Túi máu 100ml rất nhanh đã cạn, nhưng túi máu mới được đưa vào liên tục không ngừng... Trái tim Ôn Noãn run rẩy, cô biết máu này là của ail

Từ đầu đến cuối, truyền tổng cộng 800ml máu!

Tiểu Hoắc Tây khóc đến mệt, nằm ngủ say trên chiếc giường nhỏ màu trắng, trên hai hàng lông mi như cây quạt nhỏ còn dính nước mắt, nhìn cực kỳ đáng thương.

Ôn Noãn nắm bàn tay nhỏ bé của cô bé, khi nhớ lại toàn thân vẫn còn run rẩy sợ hãi.

Một cánh tay nhẹ nhàng khoác lên vai cô, cô quay đầu lại nhìn, là Hoắc Minh.

Trên mặt Hoắc Minh có vẻ mệt mỏi.

Anh ngồi xuống bên cạnh Ôn Noãn, nhẹ nhàng kéo cô ôm vào lòng mình, cô chưa kịp hỏi anh đã cúi đầu nói: “Tối qua em gọi điện thoại cho anh, đêm anh đã mơ một giấc mơ, mơ Hoắc Tây bị thương! Anh lo lắng nên sáng sớm nay đã sắp xếp máy bay riêng bay về!”

Anh tựa lên trán cô: “Ôn Noãn, em đã làm rất tốt rồi!” Ôn Noãn định nói gì đó.

Hoắc Minh không cho cô hỏi: “Giao cho anh đi! Em chỉ cần biết Hoắc Tây không sao rồi là được!”

Ôn Noãn không tiếp tục hỏi nữa.

Cô tựa đầu lên vai anh, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhẹ nhàng ôm lấy eo anh.

Ôm một lúc lâu, Hoắc Minh để cô ở lại với Hoắc Tây, còn anh đi ra ngoài hút thuốc... Lúc này anh cần phải bình tĩnh lại.

Anh đang hút thuốc thì điện thoại trong túi vang lên.

Cuộc điện thoại này là do vị Cục trưởng Triệu kia gọi tới, giọng điệu rất nghiêm túc: “Hoắc Minh, về cơ bản chúng tôi đã có thể chắc chắn Kiều An chính là tên hung thủ điên rồ kia! Trên tay cô ta đã có bốn mạng người!”

Anh ta ngừng lại một chút: “Người vẫn còn ở đó chứ?” Giọng Hoắc Minh trầm thấp: “Ừ, vẫn còn ở bệnh viện, tôi

sẽ hết sức phối hợp! Vợ tôi?... Cô ấy chỉ là hăng hái làm việc tốt mà thôi, vẫn nên cố gắng đừng để cô ấy phải xuất hiện!”

Cúp điện thoại, Hoắc Minh đi vào một kho ướp lạnh độc lập.

Một kho ướp lạnh rộng như vậy, chỉ có mười túi máu mới được sắp xếp ngay ngắn.

Anh đưa tay cầm một túi, im lặng nhìn nó. Thư ký Trương đẩy cửa tiến vào, thấp giọng nói: “Tổng

Giám đốc Hoắc, tôi điều tra được có ba người mang nhóm máu gấu trúc ở thành phố A và thành phố T.”

Hoắc Minh đặt túi máu về chỗ cũ, xoay người, giọng điệu bình thản: “Mời họ đến Tây Á làm việc!”

Thư ký Trương gật đầu.

Hoắc Minh nhận lấy tài liệu, mở ra xem.

Doanh nghiệp gia đình, việc làm ăn lung lay nửa ngã nửa không.

Con trưởng chết yểu, một đứa bé là con riêng là Trương Sùng Quang mới được cho phép đón về nhà, thực sự thua kém hơn rất nhiều!

Thư ký Trương thân là một người mẹ, không nhịn được nói: “Số phận của đứa trẻ này cũng rất khổi”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...