🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 515: Vì trước kia tôi còn trẻ nên khờ dại!

Đôi mắt của Lục Khiêm sa sầm lại ngay tức khắc.

Sức mạnh giữ chặt cô dần nới lỏng.

Hoắc Minh Châu cố gắng đứng vững rồi hỏi: “Bây giờ ông để tôi đi được chưa? Người quyến rũ như ông Lục chắc không thiếu người bên cạnh đâu nhỉ?!”

“Ông Lục? Minh Châu... Trước kia em gọi tôi là chú Lục!”

“Vì trước kia tôi còn trẻ nên khờ dại!”

Hoắc Minh Châu đẩy ngực ông ra: “Chị dâu đến rồi, ông thả tôi ra, để lại cho nhau chút tôn nghiêm cuối cùng đi!”

Lục Khiêm buông cô ra.

Cô nắm chốt cửa, cắn răng mở cửa, đằng sau vang lên giọng nói khàn khàn: “Minh Châu, em thật sự muốn chia tay sao? Chúng ta có thể khôi phục lại quan hệ trước đây, em gọi tôi là chú Lục, còn tôi sẽ chăm sóc cho eml”

Ông luôn nợ cô.

Ông nghĩ nếu cô tìm được một tấm chồng thì ông sẽ chúc phúc cho cô.

Cô muốn gì, ông cũng sẽ cho!

Hoắc Minh Châu khẽ ngẩng đầu, kìm nén một hồi mới thấp giọng nói: “Không! Tôi không cần!”

Cô sẽ không bao giờ quên chuyện xảy ra năm đó.

Cô đã bí mật đến thành phố C nhưng lại bị bắt cóc.

Một mình trong căn phòng tối mịt suốt 36 tiếng, không nước uống, thậm chí không được đi vệ sinh, cô cứ bị trói trên ghế như thế... Những tên bắt cóc nói muốn con chip trong tay ông.

Cô đã rất sợ hãi.

Nhưng cô nghĩ ông sẽ cứu cô bằng mọi giá!

Nhưng trong điện thoại, giọng nói của Lục Khiêm rất bình tĩnh: “Xin lỗi, tôi không biết cô tat”

Sau đó cô được cứu...

Cô tưởng ông sẽ đến, dù sao cô là người yêu của ông, nhưng khi bước ra khỏi căn phòng cũ nát, thứ chào đón cô không phải là cái ôm của ông, mà là khung cảnh đẹp đế giữa ông và một người phụ nữ khác đứng cạnh nhau.

Hóa ra không chỉ mình cô bị bắt cóc.

Ông nói không quen biết cô, để tự thân cô vận động, nhưng ông lại dùng con chip để cứu người phụ nữ khác.

Cô thấy ông ôm người đó, nhìn ông dịu dàng như nước.

Sau lại cô ấy mới biết người đó là ... một trong những tri kỷ của ông!

Phụ nữ thầm mến ông Lục như người sang sông, có ai không quyến rũ hơn Hoắc Minh Châu, có ai mà không dịu dàng ân cần hơn cô?

Cô đứng trước mặt ông với vẻ đau khổ cùng cực...

Một tiếng “chú Lục” kia, cô không gọi được.

Ông nhờ người dàn xếp cho cô, đến nửa đêm ông mới vào phòng cô, điều đầu tiên ông nói khi thấy cô là: “Minh Châu, chúng ta dừng ở đây đi!”

Lục Khiêm không đành lòng.

Ông muốn ôm cô gái ngây thơ hết lòng yêu thương ông lần cuối, nhưng cô lại né tránh rồi nói với giọng kìm nén: “Sáng mai... Tôi sẽ đi!”

Lục Khiêm giật mình, nhìn cô lúc lâu rồi rời đi.

Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, cô bắt đầu khóc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...