🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 507: Cô nhìn về phía Ôn Noãn

Khi Hoắc Minh trở lại thành phố B đã là mười giờ sáng. Trong biệt thự rất yên tĩnh.

Tiểu Hoắc Tây đi học, Ôn Noãn ôm Thước Thước, ngồi trò chuyện với Minh Châu.

Trong giây phút đó, cơn nóng nảy trong lòng Hoắc Minh giảm đi rất nhiều.

Ánh mắt anh nhìn chằm chằm Ôn Noãn hồi lâu, mới đi qua ôm đứa bé trong lòng cô, rất bình tĩnh nói với Hoắc Minh Châu: “Bây giờ anh với chị dâu em đưa em về nhà!"

Trên mặt Hoäc Minh Châu thoáng vẻ bối rối.

Cô nhìn về phía Ôn Noãn.

Hoắc Minh khịt mũi: “Biết sợ rồi à? Lúc một mình em sinh con ở bên ngoài, sao không biết sợ đi?”

Hoắc Minh Châu không dám lên tiếng. Ôn Noãn đỡ cánh tay Hoắc Minh, cầm khăn tay đè nhẹ lên khuôn mặt đẹp trai của anh, hỏi nhỏ: “Đến thành phố C

đánh nhau à? Nói được những gì rồi?”

Cô cực kỳ dịu dàng săn sóc, sao Hoắc Minh lại không biết suy nghĩ của cô chứ?

Anh lạnh nhạt nói: “Đánh nhau một trận, nhưng anh chưa nói chuyện của Thước Thước, nếu ông ấy muốn tìm

hiểu thì chắc chắn cũng sẽ biết...”

Anh lại không nhịn được mà châm chọc: “Chẳng phải từ trước đến nay ông ấy rất có bản lĩnh sao!”

Ôn Noãn nhìn Hoắc Minh Châu, không dám phản bác lại câu nào.

Thật làm cho người ta đau lòng!

Lúc Hoắc Minh lên lầu tắm rửa thay quần áo, Ôn Noãn đi theo, vào phòng ngủ cô mới lên tiếng tán thành: “Anh nói đúng, nếu cậu có lòng với Minh Châu thì sớm muộn gì ông ấy cũng biết.”

Hoắc Minh cởi quần áo được nửa chừng.

Anh quay đầu cười: “Em đang nói giúp cả hai bên đấy à! Ôn Noãn, sao trước kia anh lại không nhận thấy?”

Ôn Noãn giúp anh chọn một bộ quần áo, ngón tay khựng lại: “Anh không cần lấy chuyện này ra để chèn ép tôi! Tôi có thể giúp cũng có thể mặc kệ...”

Vừa dứt lời, thân thể cô đã bị ôm lấy.

Sau đó cô bị đè lên tủ quần áo.

Hoắc Minh ôm eo cô, một tay sờ mặt cô: “Em đương nhiên phải giúp! Em là chị dâu của Minh Châu, bình thường em là người có chính kiến nhất, em xem chừng con bé

giùm anh... được chứ?”

Ôn Noãn khoác tay lên vai anh, cười khẽ: “Anh không sợ tôi theo phe cậu ư?”

Hoắc Minh nghiêng người về phía trước, ghé vào tai cô khẽ nói: “Anh đánh nhau với ông ấy, em xót ai?”

Anh cố ý trêu chọc.

Hoắc Minh dịu dàng ôm cô, hồi lâu sau anh mới nói: “Lát nữa em đừng đi! Tính của bố anh không tốt, khó tránh khỏi sẽ nói mấy lời khó nghe”

Ôn Noãn lắc đầu.

Khóe mắt cô hơi ướt, nhỏ giọng nói: “Tôi đi thì bố mới có thể bớt giận một chút!”

Khi cô nói xong, Hoắc Minh im lặng một lúc lâu, không nhúc nhích.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...