🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 491: Hoắc Minh cũng theo sau

Ôn Noãn đỏ mặt đẩy anh ra: “Không có!”

Cô không thể nằm được nữa, ra khỏi giường rồi đi đến phòng thay đồ để thay quần áo.

Hoắc Minh cũng theo sau.

Họ đã từng là vợ chồng, anh đã nhìn qua không biết bao nhiêu lần.

Ôn Noãn cũng không hề né tránh, khi cô đang mặc áo len, anh ôm cô từ phía sau, nhỏ giọng nói: “Ôn Noãn, trong lòng em vẫn còn trách anh!”

Ôn Noãn không phủ nhận.

Có một số thứ thực sự không thể nói quên là sẽ quên được ngay.

Cô thì thầm: “Hoäc Minh, chúng ta đều cần thêm thời gian.”

Anh khế ậm ừ, có thể nói chuyện với nhau đã là tốt hơn trước rất nhiều, lúc này dù họ ở một mình nhưng anh cũng không làm gì cô, dù sao bây giờ ngoài là người phụ nữ mà anh mong muốn, cô còn là mẹ của Tiểu Hoắc Tây.

Những hành động không đứng đắn đó chỉ có thể được thực hiện vào thời điểm thích hợp.

Đúng lúc này, điện thoại của Hoắc Minh vang lên.

Là Hoắc Chấn Đông gọi đến, một tay anh ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, tay kia nhận điện thoại: “Bố?”

Giọng điệu của Hoắc Chấn Đông không tốt lắm: “Hoắc Minh, con đưa Ôn Noãn về nhà đi!”

Hoắc Minh muốn hỏi. Hoắc Chấn Đông bảo anh đưa điện thoại cho Ôn Noấn, rồi nói vài câu với cô, Ôn Noãn gật đầu: “Vâng, một lát nữa chúng con sẽ qua đó!!”

Cúp điện thoại. Hoắc Minh nhẹ nhàng hỏi: “Đã nói gì vậy?”

Ôn Noãn nhỏ giọng nói: “Nhà họ Kiều đang gây sự ở bên đó, đòi tôi nhất định phải ghép tủy cho Kiều Cảnh Niên!”

Hoắc Minh rất tức giận.

Khoan nói đến việc tủy xương của Ôn Noãn hoàn toàn không thích hợp, kể cả cho dù có thích hợp thì chẳng lẽ phải hiến tủy cho ông ấy ư?

Ôn Noãn thấy vẻ mặt của anh, cười nhẹ: “Sao vậy? Hình như bây giờ anh rất có thành kiến với ông ta?”

Hoắc Minh cởi áo choàng tắm.

Anh vừa thay áo sơ mi và quần tây ngay trước mặt Ôn Noãn, vừa giải thích: “Về nhà rồi em sẽ biết! Dù sao cũng không phải chuyện dễ chịu gì, giờ đây bố anh và Kiều... Cảnh Niên cũng không liên hệ nhiều với nhau nữa!"

Ôn Noãn đoán rằng còn có nguyên nhân khác.

Gia đình ba người trở về nhà họ Hoắc.

Nhà họ Lục?

Nghĩ đến Lục Khiêm, sắc mặt bà cụ Kiều lập tức cứng đờ.

Hoắc Minh đỡ Ôn Noãn ngồi xuống, cười lạnh: “Các người không dám tới nhà họ Lục, chắc hẳn cũng biết mình có lỗi với Ôn Noãn, tại sao không tự mình kiểm điểm, lại còn đến nhà họ Hoắc chúng tôi làm loạn?”

Bà cụ Kiều cắn chặt vào vấn đề kia: “Cảnh Niên đã từng cứu Minh Châu!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...