🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 452: Bạch Vi đã chờ sẵn ở đó

Ôn Noãn tỉnh lại từ trong mơ.

Cô lặng lẽ ngồi trên giường, rất lâu vẫn chưa bình tĩnh lại.

Hồi lâu, cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình, chỗ này đã từng thai nghén Tiểu Hoắc Tây. Ba năm rồi, gần như mọi dấu vết của Tiểu Hoắc Tây trên thế giới này đều biến mất.

Ôn Noãn không muốn quên.

Cô cũng không đành lòng quên.

Sáng sớm, cô đi tới nghĩa trang nhà họ Hoắc.

Ba năm rồi.

Nghĩa trang này đã thay đổi rất nhiều, chú trông coi nghĩa trang cũng già đi không ít, nhìn thấy Ôn Noãn tới thì chào hỏi thân thiết, dẫn cô vào trong, còn lẩm bẩm rất nhiều lời.

“Hai năm qua, cậu chủ trồng ở đây rất nhiều hoa hồng! Hoa hồng trăng, hoa hồng đỏ... Tất cả đều là nhập khẩu từ Ý về, trồng khắp toàn bộ nghĩa trang!”

Ôn Noãn cũng sửng sốt.

Nghĩa trang rộng hàng chục nghìn mét vuông, trước đây không khí trầm lặng, hiện giờ lại trở thành vườn hoa hồng.

Đúng lúc hoa nở rộ.

Vì là nghĩa trang tư nhân nên người ngoài không thể vào. Rất nhiều blogger và người nổi tiếng trên mạng đang quay chụp và bình phẩm bên ngoài, nghe nói đã trở thành thánh địa check-in.

Ôn Noãn cầm hoa cúc dại, đứng trước túi nhỏ kia, chỗ đó không giống lúc trước nữa.

Một tấm bia đá hình vuông mười inch, cắm xuống đất, trên mặt có khắc tên.

Hoäc Minh & Ôn Noãn. Không có tên Hoắc Tây. Ôn Noãn nhẹ nhàng vuốt ve, trong lòng đau nhói.

Thay vì nói nơi này là phần mộ của đứa bé chết non, ngược lại giống nấm mộ tình yêu hơn.

Cô im lặng hồi lâu, có lẽ người giữ mộ biết tâm trạng cô không tốt, nhẹ giọng nói: “Mỗi năm lễ tình nhân và thất tích cậu chủ cũng sẽ tới đây, ở lại cả ngày!”

Lễ tình nhân, thất tịch...

Ôn Noãn không biết vì sao Hoắc Minh lại chọn tới vào ngày như vậy, cô cũng không hỏi, cô chỉ nhẹ giọng nói: “Đừng nói nữa!”

Cô nhẹ nhàng đặt hoa cúc dại xuống, lặng lẽ rời đi.

Cả ngày tâm trạng Ôn Noãn đều rất sa sút.

Khi cô sinh Tiểu Hoắc Tây, từng bị trầm cảm nghiêm trọng, sau đó liên tục uống thuốc suốt một năm mới bình phục hoàn toàn, hôm nay tới nghĩa trang ít nhiều cũng ảnh hưởng tâm trạng.

Buổi trưa, Bạch Vị hẹn cô uống trà.

Ôn Noãn suy nghĩ rồi đồng ý, tới đúng hẹn, vẫn là nơi các cô thường xuyên uống cà phê.

Ôn Noãn mỉm cười: “Cảnh Sâm rất kiềm chế nhat”

Bạch Vi vén nhẹ tóc: “Chủ yếu chính là tìm ít chuyện để làm, ở nhà nhàn rỗi!”

Ôn Noãn không hỏi nữa, cô cũng không hỏi kỹ cuộc sống riêng tư của vợ chồng người ta.

Cô chậm rãi uống cà phê... Bạch Vi là bạn cô nhiều năm, ánh mắt vẫn là có: “Nhìn dáng vẻ cậu là lại dây dưa với Hoắc Minh, nhưng sắc mặt cậu cũng không đúng!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...