🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 316: Ôn Noãn bình tĩnh cười

Lúc này cô ta gọi điện thoại, anh không bắt máy.

Gô ta đòi chết đòi sống, anh không đi bệnh viện nữa!

Anh không quan tâm đến cô ta nữa, giống như cô ta đã không còn quan hệ gì với anh.

Hoắc Minh, có phải... anh hối hận không?

Kiều An đi tới muốn đỡ anh: “Hoắc Minh, anh uống say rồi”

Hoắc Minh đẩy mạnh cô ta ra, anh lui về phía sau hai bước, đôi mắt đỏ ngầu, trong miệng lại thì thào tự nói: “Cút! Tôi không muốn thấy cô... tôi gặp cô Ôn Noãn sẽ khó chịu, cô ấy sẽ khóc!”

Kiều An khiếp sợ: “Hoắc Minh, em cũng sẽ khóc!”

Hoắc Minh lại không ngừng lui về phía sau, sau đó anh hốt hoảng rời đi.

Như là... chỉ cần nhìn Kiều An thêm một giây, Ôn Noãn sẽ không bao giờ trở lại, cho dù trong lòng anh biết rõ Ôn Noãn sẽ không trở lại!

Giống như Cố Trường Khanh nói, cô chỉ cần xoa dịu vết thương, sau đó yêu đương kết hôn...

Trong bóng đêm, toàn thân Kiều An run rẩy.

Cô ta thua rồi.

Cô ta dùng tính mạng để đặt cược, cô ta cắt cổ tay nhiều lần chỉ để giữ Hoắc Minh lại, cô ta mất máu quá nhiều nên vẻ ngoài không đẹp bằng trước kia... Nhưng cô †a vẫn thua.

Hoắc Minh muốn Ôn Noãn!

Kiều An nhếch mép...

Ôn Noãn, cô rốt cuộc còn muốn cướp đi bao nhiêu thứ của tôi nữa đây?

Sáng sớm, Ôn Noãn đã nhận được một tin tức tốt.

Năm nay mười người xuất sắc của thành phố B có cả cô.

Các giáo viên trong phòng nhạc đều chúc mừng cô, ngay cả chị Lê ở Thụy Sĩ xa xôi cũng gọi điện thoại tới chúc mừng cô: “Ôn Noãn, đây thực sự là một chuyện đáng ăn mừng, chị rất muốn mở một chai sâm banh chúc mừng eml”

Ôn Noãn cười: “Để em đến Thụy Sĩ, mở sâm banh với chị!"

Chị Lê muốn khéo léo từ chối, nói không cần vất vả như vậy.

Nhưng cô ấy lại nhớ Ôn Noãn nên cuối cùng “ừ" một tiếng: “Chị ở Thụy Sĩ chờ em.”

Tâm trạng của Ôn Noãn rất tốt, cô phát bao lì xì cho nhân viên phòng nhạc, ai nấy cũng vui sướng. Đúng lúc này, thư ký của cô đi tới nói: “Tổng Giám đốc Ôn, có một người là cô Kiều tới, muốn gặp chị!”

Cô Kiều... Niềm vui của Ôn Noãn dần lắng xuống.

Cô nói với thư ký: “Cô hãy mở camera phòng tiếp khách rồi mời cô Kiều qua đó chờ tôi!”

Thư ký đoán ra hai người có thù oán nên lập tức bắt tay vào làm.

Đúng lúc Bạch Vi cũng ở đây, lập tức hỏi Ôn Noãn: “Cậu đồng ý gặp cô ta à?”

Bạch Vi lo lắng nên đi với Ôn Noãn đi gặp Kiều An.

Vừa vào phòng tiếp khách, trong lòng Bạch Vi lập tức muốn mắng chửi.

Sáng sớm, Kiều An mặc quần áo bệnh viện chạy đến, cũng không ngại xui xẻo à! Cũng chỉ có Ôn Noãn tốt tính mới vậy, chứ nếu là cô ấy thì đã sớm lấy chổi quét cô ta ra ngoài!

Ôn Noãn mỉm cười ngồi đối diện Kiều An: “Cô Kiều tìm tôi có việc gì?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...