Khương Lan Thính không chút suy nghĩ, bước tới nắm lấy tay cô: "Hoắc Kiều!"
Hoắc Kiều hất tay anh ra!
€ô nhìn anh ta, hốc mắt hơi đỏ, giọng nói càng ngày càng bình tĩnh hơn, hỏi: "Khương Lan Thính, đừng quên chúng ta đã chia tay! Mới lúc nãy, anh và bạn gái của anh suýt chút nữa đã làm chuyện đó, bây giờ anh đang giả tạo như thế này cho ai xem? Là cho tôi hay là cho bạn gái mới của anh?"
Khương Lan Thính lần đầu tiên cúi đầu, nhỏ giọng nói:
Anh ta lại xin lỗi cô ấy: "Hoắc Kiều, tôi không phải người vô tâm! Tôi không phải là người đàn ông như vậy, cô muốn bồi thường cái gì tôi cũng đều đáp ứng."
Tôi chỉ muốn
Hoắc Kiều hơi ngẩng đầu lên, một lúc sau cô nhẹ giọng n‹ anh tránh xa tôi ra! Cả đời này chúng ta sẽ không liên quan đến nhau nữa! "
Anh ta cau mày: "Cô hận tôi như vậy sao?”
Hoắc Kiêu giễu cợt: "Chẳng lẽ anh muốn tôi làm bạn với anh à? Khương Lan Thính, anh mơ đẹp đấy. "
Cô nói xong thì rời đi.
Khương Lan đứng đó một lúc lâu.
Tống Thanh Thanh vô cùng tủi thân, vốn là một buổi chiều ngọt ngào nhưng lại bị bạn gái cũ của Khương Lan Thính phá hỏng... Cô ta bước tới, vòng tay qua cổ Khương Lan Thính hôn anh, cố gắng khơi dậy nhu cầu của anh.
Khương Lan Thính đã không còn hứng thú nữa.
Anh gạt tay cô ta ra, khẽ nói: "Em đến phòng dành cho khách tắm đi! Thay quần áo xong, anh sẽ đưa em về."
'Tống Thanh Thanh khó chịu: "Khương Lan Thính, đây không phải lỗi của anh! Đó là do cô ta không mời mà tới! Cô ta còn hất nước vào em, cô ta ỷ vào tiền trong gia đình mà cố ý đến quậy."
Cô ta nói thêm: "Hơn nữa, em hẳn nên đến phòng ngủ chính để tắm rửa chứ?"
Khương Lan im lặng một lúc rồi lên tiếng: "Đây là nơi anh với cô ấy từng sống cùng nhau, em đến phòng dành cho khách tắm rửa đi!"
Tống Thanh Thanh sững sờ.
Ngay lúc đó, cô ta hiểu tại sao khi nãy anh vừa hôn cô ta trên chiếc ghế dài vừa chuẩn bị làm chuyện ấy... Hóa ra bà chủ của phòng ngủ chính là Hoắc Kiều, hóa ra là cô ta mới là người không xứng.
Chiến tranh lạnh mấy ngày, anh ta lại cảm thấy mình như đang giận chó đánh mèo.
'Thế nên, anh mới gọi điện thoại cho Tống Thanh Thanh mời cô ta đi ăn tối. Lúc đó, cô ta phải trực ban buổi tối, Tống Thanh Thanh ngọt ngào nói: "Vậy sau giờ làm việc anh tới đón em, chúng ta đi ăn thịt nướng nhé? Em biết một nhà hàng thịt nướng vô cùng ngon, thịt được nướng với dầu thơm phức."
Khương Lan Thính: ...
€ó lẽ để làm cho cô ta vui vẻ, anh bèn đồng ý, dựa vào ghế sô pha và nghịch điện thoại di động trong một giờ, đến thời gian mới cầm áo khoác đi đón người.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?