🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2742: Có Diệp Bạch ở đây, cô rất an tâm!

Lục u nói xong.

Diệp Bạch nhẹ nhàng nắm tay cô, không nói gì, chỉ nhìn vào mắt cô trong bóng tối.

Lúc này im lặng tốt hơn lên tiếng.

Bên ngoài cửa sổ, tiếng mưa rơi lộp độp, từng tiếng, từng tiếng lọt vào tai.

Sau đó, Diệp Bạch duỗi tay ra đế Lục u gối đầu lên.

Còn Tiểu Lục Hồi thì áp đôi bàn tay nhỏ nhắn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, cuộn tròn trong vòng tay anh, chảy nước miếng ngủ ngon lành.

Sau khi sinh con, Lục u vốn bị chứng mất ngủ, nhưng đêm nay nghe tiếng mưa ngoài trời và tiếng thở đều đều của người bên cạnh, hiếm khi cô có được một giấc ngủ ngon… Khi tỉnh dậy thì đã là tám giờ sáng.

Bên ngoài truyền đến tiếng Tiểu Lục Hồi chơi đùa với Lục Từ, cô bé nói khẽ: “Mẹ em đang ngủ!”

Lục u mỉm cười.

Cô nằm trên một chiếc gối mềm mại, trong tầm mắt có thể thấy Diệp Bạch đang ôm con trai cho bú sữa.

Vừa lúc ngực cô hơi trướng lên.

Cô bảo Diệp Bạch bế Tiểu Lục Ngộ đến: “Để em cho con bú đi! Thằng bé không thích uống sữa tươi lắm.”

Diệp Bạch ôm con trai đong đưa, cười nói: “Không thích uống thì phải tập! Mẹ phải ngủ nữa mà!”

Lục u liếc anh một cái.

Diệp Bạch vội vàng nhét con trai vào lòng cô, chủ động nói: “Anh ở bên ngoài chờ, xong thì gọi anh…”

Lục u “ừ” một tiếng.

Lúc Diệp Bạch đi ra ngoài, cô cởi cúc áo cho Lục Ngộ ăn. Thằng nhóc mấy tháng tuổi đầy sức sổng lại háu ăn nhưng rất ngoan, đôi bàn tay bé nhỏ ôm mẹ, đôi mắt to đen láy cũng nhìn mẹ chằm chằm.

Trán cậu bé khá đầy đặn, rất giống Hoắc Minh Châu.

Lục u cúi đầu hôn cậu bé.

Trong lòng cô tràn ngập yêu thương, trái tim cũng tan ra… Kỳ thực khi sinh ra Lục Ngộ, cô không phải chịu khổ nhiều. Diệp Bạch đã đảm nhận hầu hết công việc chăm con, hiếm có người đàn ông nào chăm con có thể làm được như anh, còn có thể sửa soạn cho bản thân thật chỉn chu

gọn gàng. Nghĩ vậy, Lục u không khỏi cười khẽ.

Thật trẻ con làm sao!

Lúc Diệp Bạch đi vào thì nhìn thấy cô nở nụ cười nhẹ, rất dịu dàng.

Anh không kìm được ngồi xuống bên cạnh cô, đưa tay sờ cái đầu nhỏ của Tiếu Lục Ngộ, ngước mắt hỏi cô: “Em cười cái gì vậy?”

Lục u cụp mắt xuống, nói nhỏ: “Không phải anh nói sẽ tránh đi à?”

Diệp Bạch lại cười: “Vậy bây giờ anh có nên tránh đi không?”

Lục u không kiên trì nữa, thực ra cũng không cần thiết, chỉ là nói chuyện mà thôi… Lúc ở bệnh viện sinh nở, hầu như Diệp Bạch luôn có mặt hầu hạ.

Cô hơi nâng cằm: “Vắt một cái khăn nóng đưa đây, em muốn chườm nóng.”

Diệp Bạch hiếu ra: “Con trai làm đau à?”

Cô “ừ” một tiếng.

Diệp Bạch khẽ véo má Tiếu Lục Ngộ, nói: “Còn chưa mọc răng mà nướu đã cứng thế rồi! Lần sau chúng ta uống sữa tươi nhé!”

Diệp Bạch vỗ nhẹ vào mông con trai coi như trừng phạt.

Mối quan hệ của bọn họ đã tiến thêm một bước nhưng vẫn chưa phơi bày ra bên ngoài, dù sao cuộc sống là của chính mình.

Ngày mồng sáu, cả nhà Lục Thước trở về thành phố B trước.

Công ty của Diệp Bạch cũng bận, nhưng anh dự định hoãn đến ngày mồng mười lại đi. Anh muốn ở bên cạnh Lục u và các con nhiều hơn, hơn nữa nhà lớn như vậy lại không có đàn ông khỏe mạnh khiến anh lo lắng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...