🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2715: Lúc trở lại thì đã đến giờ ăn tối

Hai người quyết định xong thì bắt tay vào chuẩn bị.

Buổi tối, Chương Bách Ngôn đưa Tiểu Tân Phấn đến trường và làm thủ tục.

Lúc trở lại thì đã đến giờ ăn tối.

Đến cửa thì gặp thím giúp việc.

Tiểu Tân Phấn không biết những chuyện này của người lớn, còn rất lễ phép chào một tiếng. Chương Bách Ngôn không nói gì, nhưng trên mặt thím giúp việc lại có biểu cảm kỳ lạ, giống như đang bị táo bón vậy.

Khi mở cửa bước vào, Tần Dụ đang thu dọn đồ đạc.

Chương Bách Ngôn nói nhỏ: "Để anh làm cho!"

Anh đỡ cô nghỉ ngơi trên ghế sô pha, tự mình thu dọn đồ đạc. Từ nhỏ anh đã lớn lên trong gian khổ, chuyện gì cũng làm nhanh và tốt hơn Tần Dụ.

Tân Dụ hỏi: “Tiền thuê nhà ở đây có được hoàn lại không?”

Chương Bách Ngôn cười: "Cũng không phải là không trở lại, hoàn tiền thuê gì chứ? Nửa năm, năm sau khi xuân về hoa nở thì chúng ta sẽ trở lại! Cùng lắm thì chúng ta ở đây nhiều nhất nửa năm là có thể mua được nhà của chính mình... Tân Dụ, em muốn ở nhà kiểu gì?”

Anh bảo cô nói, cô thật sự nói. Cô nói: “Vẫn muốn ở biệt thự một phòng, hoặc là nhà phố nhỏ diện tích hai trăm mét vuông cũng được. Tốt nhất là có một khoảng sân nhỏ. Em muốn mua một con chó nhỏ cho Tiểu Tần Phấn, con chúng ta ra đời cũng sẽ có chỗ chơi."

Chương Bách Ngôn đồng ý, nhưng anh nói rất thực tế: "Tài chính hai năm qua có thể hơi eo hẹp, có thể cần em ứng trước một phần. Chờ anh thu hồi được tài chính thì sẽ trả lại cho em gấp đôi!"

Tân Dụ không nói gì.

Chương Bách Ngôn nhìn cô mỉm cười: "Sao? Em không chịu à! Nếu em không muốn thì chúng ta phải đợi một chút, hoặc là mua một căn hộ ở trước, rồi đổi saul"

Tân Dụ cũng cười: "Chịu chứ!"

Làm sao có thể không chịu được!

Anh có trực tiếp nói chuyện với cô thế này chứng tỏ bọn họ tuy hai mà một... Không thể nào tốt hơn được!

Tiểu Tần Phấn cũng rất vui vẻ.

Cậu tự mình thu dọn cặp sách nhỏ và va li nhỏ, quần áo, tất, đồ lót được gấp gọn gàng bên trong, chỉ để lại một chiếc gối nhỏ của mình.

Bởi cậu coi nơi đây như nhà của mình. Để lại chiếc gối yêu thích, đợi cậu về nhà...

Ban ngày bận quá nên bữa tối chỉ ăn một bữa cho xong, song Tiểu Tân Phấn vẫn ăn rất ngon lành.

Món canh Tần Dụ uống là do Chương Bách Ngôn nấu riêng cho cô.

Rau và nấm, rất kích thích ăn uống.

Lúc cô đang uống canh, Chương Bách Ngôn ngồi trên ghế sô pha, dùng laptop xử lý chuyện công trình. Tiểu Tân Phấn quỳ gối một bên, mở to mắt nhìn...

Chương Bách Ngôn ấn cái đầu nhỏ của cậu: "Mới bao lớn đâu mà lại xem cái này!"

Tiểu Tần Phấn nói muốn học. Chương Bách Ngôn định nói gì đó thì có tiếng gõ cửa. Chương Bách Ngôn đi tới mở cửa.

Thím giúp việc bước vào, muốn đi bổ dưa, còn nói Tiểu Tần Phấn thích ăn cái này nhất.

Tuy Tiểu Tân Phấn còn nhỏ, nhưng cũng biết thím giúp việc không chịu ở lại đây mà ở nhà người khác, cậu vẫn giữ im lặng, ỷ lại nhìn Chương Bách Ngôn muốn anh ra mặt.

Chương Bách Ngôn ôm gáy cậu, nói với thím giúp việc: 'Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi! Chúng tôi vừa ăn xong, không thể ăn thêm nữa."

Tần Dụ còn đang uống canh, không để ý tới thím giúp việc.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...