🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2688: Nhưng hiện tại

Đêm khuya, chỉ là hai bát mì trứng đơn giản, nhưng lại khiến người ta cảm thấy ấm áp.

Trong nhà không có người giúp việc, Tân Dụ định đi rửa bát thì Chương Bách Ngôn ngăn cản nói: "Để anh rửa bát, em nghỉ ngơi trước đi."

Tần Dụ khẽ chớp mắt, một lúc sau cô mới nói: “Em không yếu đuối như vậy, em vẫn có thể làm việc nhà bình thường mà.”

Nhưng Chương Bách Ngôn không cho cô làm, anh nhìn cô một hồi lâu, sau đó thì thầm với cô: “Tân Dụ, anh không giữ em ở bên cạnh để em cùng chịu khổ với anh, ít nhất là khi anh ở nhà, em không cần phải làm gì cả.”

Tân Dụ nghe anh nói vậy thì cũng không nói thêm gì nữa.

Chương Bách Ngôn đặt bát đĩa vào bồn rửa, sau đó xắn tay áo lên bắt đầu làm việc. Thật ra anh đã nhiều năm không làm việc nhà, từ khi sự nghiệp anh thành công, anh đã không cần động đến nó nữa.

Nhưng hiện tại, anh lại rất bình tĩnh.

Khung cảnh này giống buổi đêm nghèo túng khi xưa, khiến anh nhớ đến những khó khăn mà anh và mẹ mình đã trải qua khi còn nhỏ. Sau khi mẹ qua đời, anh đã không còn nơi để gọi là nhà nữa. Nhưng bây giờ, Tần Dụ lại làm cho anh thấy được cái cảm giác ấm áp ngày ấy.

Anh cũng chưa bao giờ nghĩ đến đêm nay lại có thể yên bình đến vậy.

Bên ngoài trời vẫn không ngừng đổ mưa, cây cối, hoa cỏ trong sân cũng đọng lại đầy vệt nước, ánh đèn mờ chiếu sáng cả một mảnh sân.

Đột nhiên có người ôm lấy Chương Bách Ngôn từ phía sau.

Anh nghiêng người nhìn sang, khuôn mặt của Tân Dụ áp vào lưng anh, giọng nói của cô vô cùng dịu dàng và mềm mại: “Chương Bách Ngôn, sao em lại luôn nghĩ việc anh phá sản là chuyện tốt nhỉ?”

Trái tim anh nghe cô nói xong bỗng dịu lại.

Thật lâu sau, anh mới khẽ nói: "Hiện tại có lẽ vẫn còn chưa quá cực khổ, sau này em sẽ không nghĩ như vậy nữa đâu."

Đôi tay đang ôm anh của Tân Dụ càng thêm siết chặt hơn, cô rất muốn nói cho anh biết rằng mình cũng có tiền riêng.

Nhưng cô cũng biết Chương Bách Ngôn tuyệt đối sẽ không đụng đến số tiền kia của cô, bởi anh đã nói anh có thể nuôi được hai mẹ con họ.

Hai người vẫn cứ giữ nguyên tư thế như vậy, một người thì rửa bát, người kia thì đứng phía sau thủ thỉ chuyện trò. Cũng vì thế mà bọn họ phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ mới rửa số bát ít ỏi này.

Đêm nay cả hai người đều ngủ rất say.

Trời còn chưa sáng hẳn thì Chương Bách Ngôn đã thức dậy để làm bữa sáng cho hai mẹ con Tần Dụ, sau đó anh đến công ty giải quyết nốt một số việc còn lại.

Đến khi Tần Dụ tỉnh dậy, Chương Bách Ngôn đã không còn ở trên giường nữa, chiếc gối bên cạnh cũng đã lạnh từ lâu, trong chăn chỉ còn sót lại chút ít hơi ấm của anh.

Đêm qua trước khi ngủ, hai người bọn họ đã nói với nhau rất nhiều chuyện. Cho dù cô thấy anh đã nhắm mắt nhưng miệng của anh thì vẫn luôn đáp lại lời cô.

Tân Dụ biết anh mệt mỏi nên cũng không nói thêm gì, cô khẽ tựa đầu vào vai anh, lặng lẽ nghe tiếng mưa rơi, trong lòng cảm thấy vô cùng bình yên.

Cô đứng dậy đi vào nhà tắm, sau khi dọn dẹp xong phòng ngủ cô mới từ từ đi xuống nhà.

Nhưng không ngờ hôm nay nhà của bọn họ lại có hai vị khách đến.

Tính tình mẹ Tần trước giờ luôn mềm yếu, lại quen ỷ lại chồng, nên lúc này. không dám tự đưa ra quyết định mà nhìn về phía chồng mình. Quả nhiên dưới cái nhìn của bà, bố Tân mạnh mẽ nói: “Bố thật sự không biết cái tên Chương Bách Ngôn kia nghĩ cái gì? Rõ ràng chỉ cần cậu ta bỏ một chút tiền cho truyền thông, tuyên bố ra bên ngoài vợ của cậu ta là con, hiện đang mang thai 6 tháng là được rồi, đến lúc đó mọi nước bẩn đều không phải sẽ đổ hết lên đầu con khốn kia sao? Nhưng mà cậu ta không đồng ý, tự mình gánh vác hết mọi trách nhiệm, ngay cả cái công ty của chính mình còn không giữ được, sắp phá sản tới nơi rồi. Đến bây giờ mà cậu ta còn nghĩ nhà họ Tần chúng ta sẽ giúp cậu ta lội ngược dòng nữa sao, đúng thật là quá ngu ngốc.Bố nói cho con biết, gia đình chúng ta không quen biết với cậu ta. Hôm qua trong điện thoại bố cũng đã nói với con, chỉ cần con bỏ đứa nhỏ này đi, với điều kiện hiện tại của con, không lo sẽ không gả được cho một gia đình tốt.”

Tân Dụ yên lặng lắng nghe. Một lúc lâu sau, cô hỏi mẹ Tân: “Mẹ, mẹ cũng nghĩ vậy à?”

Mẹ Tần tuy hơi do dự nhưng vẫn cố thuyết phục cô: "Bố con nói đúng. Tần Dụ, con đừng tự đeo gông vào cổ mình nữa. Cái tên Chương Bách Ngôn kia chắc. chắn sẽ nghèo khổ cả đời, con đừng cứ mãi ngu muội như vậy.”

Tân Dụ rũ mắt xuống, chậm rãi đi xuống lầu.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...