Từ lần trước họ gặp nhau đến bây giờ đã là một tuần.
Rõ ràng sống chung một chỗ, nhưng có dịp thì sẽ tránh mặt nhau, cô ấy không chào đón, anh ta cũng chẳng muốn gặp làm gì, thế nên mấy tháng trôi qua, quan hệ của họ dần trở nên lạnh lo.
Chương Bách Ngôn đẩy cửa phòng ngủ chính.
Tân Dụ đang đọc sách trong phòng ngủ, từ khi cô ấy mang thai được bốn tháng, cơ thể lúc nào cũng khó chịu, nên không đi làm nữa, sau này Chương Bách Ngôn nghĩ, có lẽ cô ấy sẽ từ chức, tập trung sinh con.
Tiếng bước chân làm Tần Dụ giật mình.
Cô quay người lại thì nhìn thấy chồng mình, Chương Bách Ngôn...
Cô hơi bất ngờ, sao mới giữa trưa mà anh ta đã trở về?
Tân Dụ tiêu cực nghĩ, có phải anh ta lại có tin đồn tình ái nào không, nên mới cần bà Chương như cô phối hợp?
Chương Bách Ngôn không biết cô đang nghĩ gì!
Anh nhìn cô, rồi rút quyển sách cô đang cầm trong tay, hóa ra là cẩm nang nuôi dạy con cái.
Cô ấy thất vọng về anh, nhưng lại rất quan tâm đến đứa bé trong bụng.
Chương Bách Ngôn lại duỗi tay, chạm khế lên bụng cô.
Tân Dụ ngồi ngược sáng, giọng nói khàn khàn: "Sao anh lại về?”
Chương Bách Ngôn thì thầm: "Đột nhiên muốn về ăn cơm với em."
Tân Dụ nói tiếp: "Anh vừa gặp người nào à?”
Bọn họ không yêu nhau, nhưng vẫn là vợ chồng, thế nên Tần Dụ lập tức đoán ra... Chương Bách Ngôn cũng không định giấu diếm, anh ta nửa quỳ áp mặt lên bụng cô, nói thật khẽ: "Gặp Tiểu Lục Hồi."
Lúc này, anh ta trông yếu ớt như vừa chịu rất nhiều cú sốc.
Tân Dụ nghĩ, lúc Lý Nhàn nhảy trong hôn lễ của họ, anh ta cũng chẳng hồn xiêu phách lạc như bây giờ, có thể thấy chuyện này rất quan trọng với anh ta.
Cô đưa tay, do dự một chút, xoa mái tóc đen của anh ta.
Chương Bách Ngôn còn trẻ, nhưng anh ta bận chuyện làm ăn, bình thường lại hay đi xã giao, không khỏi có thêm vài sợi tóc bạc.
'Tần Dụ không lạnh lùng như thường lệ.
€ó lẽ vì sắp làm mẹ, chỉ mới nghĩ đến đứa bé, ánh mắt cô ấy đã dịu dàng hơn nhiều, chắc hẳn đứa bé đó rất đáng yêu nên mới làm người ta yêu thích như vậy.
Hồi lâu, Chương Bách Ngôn mới khẽ ừ.
Anh ta nhẹ nhàng ôm lấy vợ mình, dán lên bụng cô, nghe tiếng bào thai.
Anh ta nói: "Tân Dụ, ba tháng rưỡi nữa, con chúng ta sẽ ra đời."
Tần Dụ ừ một tiếng.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?