🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 267: Khuôn mặt cô đỏ bừng

Ôn Noãn cũng không biết Hoắc Minh biết đánh đàn, nhưng nếu anh đã có lòng, không có người phụ nữ nào cự tuyệt cho nổi.

Chỉ là cô không nghĩ tới anh sẽ kéo cô ngồi lên đùi.

“Hoắc Minh...”

Ôn Noãn hơi nghiêng đầu, giọng nói có vẻ bất an.

Hoắc Minh nhẹ cắn cằm cô, nghiêng đầu hôn cô, nụ hôn triền miên một hồi lâu... Ngay cả không khí cũng trở nên mập mờ và ấm dần lên.

Ôn Noãn bị hôn mất hết sức lực, dựa vào trong lòng anh.

Khuôn mặt cô đỏ bừng, nóng bỏng.

Cô còn nghĩ, may mà ánh đèn không rõ, nếu không anh chắc chắn sẽ giêu cợt cô.

Vào lúc ấy, tiếng dương cầm vang lên. Là bản “Sonata Ánh Trăng” mà cô thích. Bên ngoài tuyết trắng rơi nhẹ nhàng...

Bên trong căn hộ ấm áp, cô ở trong lòng anh, cùng anh kề bên gắn kết.

Vào thời điểm này, dù cho ý chí sắt đá tới đâu cũng bị hòa tan, huống chỉ cô vẫn luôn thích anh.

Lòng Ôn Noãn nhữn ra.

Cô đã uống rượu nên cực kỳ động tình.

Hoắc Minh cũng vậy, thế nhưng anh không giống như mấy đứa nhóc trẻ trâu, ngược lại dịu dàng kiên trì cho cô một đêm tuyệt vời...

Cô ngồi trên đùi anh, anh như thế nào cô rất rõ ràng!

Ôn Noãn cũng nhu cầu của phụ nữ, cô cứ ngồi trên đùi anh như vậy hai tiếng, đã bị cọ xát khó kìm lòng từ lâu.

Cô rất muốn... Rất muốn anh hôn cô......

“Hoắc Minhl” Trong giọng nói của cô lộ ra sự ướt át.

Người nọ đã thể hiện rõ ràng như vậy nhưng anh lại giả vờ không biết, ngược lại còn hỏi cô: “Làm sao vậy, Ôn Noãn?”

Ôn Noãn nhẫn nại không được.

Cô xoay người, lớn mật nhào vào trong lòng anh, ngửa đầu chủ động hôn môi cùng anh.

Tuyết vẫn đang rơi...

Trước cửa sổ sát đất to lớn chiếu lên ảnh ngược hai cơ thể nam nữ hòa quyện vào nhau.

Hoắc Minh bỗng dưng ôm cô ngồi lên đàn dương cầm... Dương cầm lập tức phát ra âm thanh vang dội! “Hoắc Minh...”

“Hoắc Minh... Anh đừng giày vò tôi như vậy!”

Giọng nói của Ôn Noãn như hòa thành một thể với tiếng đàn dương cầm, không thể phân biệt được đó là tiếng khóc thút thít hay tiếng chấn động, thần thái khác thường kia khiến cô cảm thấy vô cùng thẹn thùng, thế nhưng cô không thể cố gắng được, cô muốn anh làm những chuyện quá đáng hơn với cô.

Đêm nay Hoắc Minh đặc biệt cầm thú.

Anh cúi người hôn cô, lại thật sự không di chuyển nữa, anh nghẹn giọng gọi tên cô.

“Ôn Noãn, cảm nhận tinh tế, sẽ không giống vậy nữal”

Trước mắt cô là một khoảng đen tối, trên người lại bị anh sử dụng ma thuật.

Cô sợ hãi đến mức run rẩy, chỉ có thể nghẹn ngào gọi tên anh lần này tới lần khác.

Hoắc Minh... Hoắc Minh...

Hoắc Minh... Hoắc Minh... Minh...

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...