Tân Dụ không chịu làm thêm lần nữa.
Cô đẩy Chương Bách Ngôn ra, thấp giọng nói: "Em đang mang thai. Trong thời gian mang thai nên ít làm chuyện vợ chồng vẫn tốt hơn."
Trong lúc nhất thời, Chương Bách Ngôn cảm thấy buồn chán nhạt nhẽo.
Trong khi cô cẩn thận tẩy rửa, anh cũng rửa sơ qua rồi ra sân thượng hút thuốc.
Một làn sương mỏng phả ra, chẳng mấy chốc đã bị gió đêm xé nát...
Chương Bách Ngôn ngồi trong gió đêm, suy nghĩ về những chuyện phải giải quyết, nghĩ về Lý Nhàn, nghĩ về Lục U, cũng nghĩ về Tần Dụ.
Thực ra, mối quan hệ giữa anh và Tân Dụ ngay từ đầu rất tốt. Cô không phải là sự tạm bợ của anh, mà là người vợ lý tưởng của anh.
Ngoan ngoãn và hiểu chuyện, biết lo cho tình hình chung.
Khi ở bên cô, anh quả thực rất ít liên lạc với Lý Nhàn, nhưng anh cũng không xử lý Lý Nhàn một cách thoả đáng, vì anh không đủ yêu Tần Dụ.
Sau sự việc này, anh cũng biết giữa anh và Tân Dụ gân như không có tình cảm.
Một người chồng không chung thủy. Một người vợ nản lòng thoái chí.
Những gì còn lại có lẽ chỉ là một cuộc hôn nhân kính trọng nhau như khách, duy trì một mối quan hệ vì con cái.
Đương nhiên, Chương Bách Ngôn cũng có thể dùng hết thủ đoạn của đàn ông để dỗ dành Tần Dụ.
Nhưng anh lười làm.
Có lẽ vì không yêu nên không quan tâm dù cuộc hôn nhân sẽ trở nên tồi tệ hơn.
Tân Dụ từ phòng tắm đi ra.
Tâm trạng cô không tốt, không muốn xuống lầu ăn cơm nên bảo người giúp việc mang đồ ăn lên lầu... Chương Bách Ngôn dập thuốc lá, ăn cùng cô.
Đây là đêm tân hôn của họ, nhưng lại trôi qua trong sự im lặng.
Ăn cơm tối xong thì vội vã đi ngủ. Lúc ngủ, hai người nằm trên cùng một giường, không nói một lời nào, dù là những đối thoại thông thường giữa vợ chồng cũng không có.
Chương Bách Ngôn nằm xuống. Anh không ngủ được, trở mình mấy lần.
Trong bóng tối, Tân Dụ mở miệng: "Ngày mai em sẽ phối hợp làm quan hệ công chúng với anh. Đi ngủ đi, anh như vậy làm em với con đều không ngủ được."
Chương Bách Ngôn nghiêng người nhìn cô.
Tân Dụ quay lưng về phía anh, không nói gì nữa, hiển nhiên không muốn tiếp tục nói chuyện với anh.
Chương Bách Ngôn nhìn cô hồi lâu, cảm thấy chán nản, xoay người ngồi dậy nói: "Anh đến phòng khách ngủ!"
Anh phiền muộn hút một điếu thuốc rồi mới quay về phòng ngủ chính tắm rửa thay quần áo, nhưng vừa mở cửa đã nghe thấy Tần Dụ đang nói chuyện điện thoại. Ở đầu bên kia điện thoại chắc là bố Tân, giọng nói còn không nhỏ.
[Chuyện này Chương Bách Ngôn nhất định phải đưa ra lời giải thích!] [Mấy năm nay con học hành nhiều quá nên ngốc rồi à?]
[Đã kết hôn, cũng có con rồi, con đừng nghĩ đến mấy việc như ly hôn nữa, nên nghĩ cách lấy lòng chồng mình thế nào mới là đúng đản. Tốt nhất là... để cậu †a cắt đứt hoàn toàn với người phụ nữ đó, nếu không mặt mũi nhà họ Tân chúng †a sau này biết để đi đâu?]
Tân Dụ thẫn thờ mà nghe. Ở cửa, Chương Bách Ngôn nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?