🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2662: Có dậy một lần!

Diệp Bạch còn đang nghĩ tên, nghe thấy tiếng động thì quay đầu nhìn ra cửa.

Hoắc Minh Châu và Lục Thước nhẹ bước đi vào.

Lục Thước nhìn em gái, hỏi nhỏ: “Có tỉnh dậy không?”

"Có dậy một lần! Ăn được một chút."

Diệp Bạch đứng dậy nhường cho Hoắc Minh Châu ngồi xuống, Hoắc Minh

Châu lo lắng cả một đêm làm gì có tâm trạng ngồi nữa... Bà vừa áy náy vừa hối hận, nếu không về thành phố B thì Lục U sế không xảy ra chuyện gì rồi.

Bà cúi xuống, vuốt ve khuôn mặt con gái, thì thâm: cũng không dám nói cho bố nó biết, sợ ông ấy lớn tuổi không chịu nổi! Bố Lục U thương nó nhất, khi Lục U còn nhỏ, ông ấy đã dựng một cái lều màu hồng trong phòng sách cho nó chơi, nếu ông ấy mà biết được thì sẽ đau lòng lắm!”

Nói xong bà ngước lên, trịnh trọng nói lời cảm ơn Diệp Bạch.

Bà nói: "Diệp Bạch, cảm ơn con!”

Diệp Bạch hơi nghẹn ngào: "Mẹ, việc phải làm mà! Mẹ đừng nói như vậy."

Hoắc Minh Châu cụp mắt cười, không nói thêm gì nữa!

Diệp Bạch rất lưu luyến, nhưng anh cũng biết Lục U sẽ không tha thứ cho mình, càng không chấp nhận anh là chồng của cô... Anh biết tiến biết lùi, vì vậy khàn giọng nói: "Vậy con về trước! Lần sau sẽ tới thăm cô ấy."

Anh sợ mình làm gai mắt người khác, không nán lại thêm mà đi ngay.

Lúc đóng cửa lại...

Diệp Bạch không đi ngay, anh đứng đó thất thần một lúc lâu, cảm thấy rất hận mình... Hận đêm đó mình đã nói ra những lời tuyệt tình như vậy.

Nếu lúc ấy anh không làm thế thì bây giờ có thể ở bên cạnh Lục U rồi. Sẽ không làm khó cô như bây giờ.

Bên trong phòng bệnh, sau khi Diệp Bạch đi, Hoắc Minh Châu khế thở dài một tiếng.

Bà là mẹ, có người mẹ nào mà không mong con gái có một cuộc hôn nhân hạnh phúc? Cuộc sống của con trai rất mỹ mãn, nhưng con gái lại có đường tình lận đận, bà rất sợ... sợ đến khi Lục Khiêm rời khỏi thế giới này, Lục U vẫn còn lận đận như thế.

Lục Thước đoán được tâm sự của mẹ mình.

Anh đi tới nhẹ nhàng ôm lấy bà, trầm giọng nói: "Mẹ, con cháu tự có phúc của con cháu, hơn nữa... không phải còn có người anh trai là con đây sao? Ngày nào còn có con thì con sẽ vẫn luôn đối xử tốt với em gái, Tiểu Lục Hồi và đứa bé trong

bụng Lục U, con cũng sẽ nuôi như con ruột."

Nghe anh nói như vậy, Hoắc Minh Châu được an ủi rất nhiều.

Lúc Lục U tỉnh dậy đã gần trưa.

Lục U vùi mặt vào gối không nói gì.

Hoắc Minh Châu lại nói: "Ngồi dậy ăn chút gì đó đi! Sáng sớm đầu bếp trong nhà đã nấu đó, cũng đã mang sang cho bà Lý rồi, bà Lý cảm thấy có lỗi, muốn làm mấy món tủ cho con ăn."

Lục U mỉm cười: "Thôi đừng, để bà ấy chăm sóc chú Lý đi."

Hoắc Minh Châu gật đầu: "Đúng vậy! Cũng cực khổ lắm! Trong nhà còn có đứa con sắp đi học, bây giờ lại không có ai ở bên cạnh, lúc quan trọng còn nghĩ đến con."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...