Khi một người phụ nữ bắt đầu buông thả sẽ không thế nào nhận ra bản thân nữa… ở nơi giao nhau sâu nhất đó, Lục u chủ động nâng người lên hôn vào cằm Diệp Bạch, thậm chí còn thuận theo những lời nói tục tĩu của anh, thuận theo sự chiếm hữu của anh.
m thanh mềm mại quyến rũ của người phụ nữ càng làm nơi đó của người đàn ông cứng lên.
Đây là lần đầu tiên của bọn họ.
Hai cơ thế quyện vào nhau, cho nhau khoái cảm từ cơ thể người kia, run rấy không ngừng đến mức không biết sáng hôm sau đã tới…
Trời hơi hửng sáng.
Lục u tỉnh dậy, cô bị người khác ôm vào trong lòng, cánh tay chắc khỏe của người đàn ông chiếm giữ lấy cơ thế cô… Phát hiện ra cô cử động, bàn tay người đàn ông trượt xuống theo bản năng, nhẹ nhàng trêu chọc cô.
Lục u mở mắt, bắt gặp ánh mắt của Diệp Bạch.
Khuôn mặt của Diệp Bạch dưới ánh nắng sớm mai trông tuấn tú vồ cùng.
Hơi thở của anh vấn vương ngay mặt cô như thế tơ lụa, nhẹ nhàng êm ái… Sau một lúc lâu, anh cúi đầu hôn cô, một nụ hôn thật dịu dàng, đồng
thời bàn tay dò xét xuống dưới, gắn kết với cô thêm lần nữa.
Không giống sự thô lổ và gấp gáp tối qua,
Lần vào sáng sớm hôm nay có vẻ dịu dàng hơn rất nhiều… Bọn họ giống như một trong những đòi vợ chồng bình thường nhất trên đời, thức dậy vào sáng sớm, chiều theo nhu cầu của cơ thể mà hòa hợp một lần trước giờ đi làm.
Hai người đều không nói chuyện, nhưng cả quá trình đều nhìn chăm chú vào mắt đối phương.
Trong cái nhìn không chớp đó,
Diệp Bạch cúi thấp đầu, tựa vào một bên cố cô, nhẹ giọng hỏi: “Tối hôm qua thoải mái… Hay là bây giờ thoải mái hơn?”
Lục u xấu hố nhắm mắt lại.
Từ khóe mắt cô chảy dài hai hàng nước mắt.
Sau đó, cô vội vàng tắm rửa rồi bước ra ngoài.
Diệp Bạch đã làm xong bữa sáng, anh cầm trong tay chiếc khăn tắm khô, bao bọc lấy người cô rồi nhẹ nhàng lau cho cô, lúc lau anh không nhịn được mà cúi đầu hôn xuống đôi vai gầy thơm ngát của cô.
Lục u trầm giọng nói: “Để tôi tự làm.”
Nhưng Diệp Bạch vẫn không buông cô ra,
anh ôm cả cô và khăn tắm vào lòng, mặc kệ những giọt nước có thể làm ướt áo anh, anh hôn lên tai cô, động tình nói nhỏ: “Trong tủ quần áo có đồ của em, mặc vào rồi ra ăn sáng nhé.”
Diệp Bạch đang cắt bánh mỳ.
Nghe vậy, anh nhìn về phía cô, con ngươi đen láy tối sầm lại: “Nếu không muốn ở bên anh thì tại sao tối hôm qua em lại ngủ với anh? Nếu anh nhớ không nhầm thì chúng ta làm bốn lần, lần nào em cũng đều hưởng thụ lắm kia mà.”
“Đó là bởi vì tôi không thể làm gì khác.”
“Diệp Bạch, ranh biết rõ chuyện tối hôm qua xảy ra như thế nào! Anh mang tôi đến đây, đương nhiên sẽ không cho tôi có cơ hội ra về mà không làm gì, nhưng mà Diệp Bạch à… Một lần tiếp xúc thân mật cũng không thể nào thay đối mổi quan hệ của chúng ta được, vấn đề tồn tại giữa chúng ta còn rất nhiều!”
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?