🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2600: Mưa vẫn đang rơi

Khóe mắt Lục u ngấn lệ, nhưng cô vẩn nhẫn

nhịn không để nó chảy xuống.

Cô đi ngang qua anh, nhưng cánh tay mảnh khảnh của cô đã bị anh bắt lại.

Diệp Bạch cuối cùng cũng lên tiếng, giọng anh khàn vô cùng: “Em rất thích người tối nay sao?”

Lục u không nói thật.

Cô hơi ngấng đầu, thốt ra những lời dối lòng: “Đúng vậy! Tôi rất thích! Chắc là có thể tiến tới với nhau!… Sau này anh đừng đến đây nữa, để người khác thấy không tốt đâu, cũng đừng để Tiếu Lục Hồi gọi anh là bố nữa.”

Nói xong, cô giữ chặt dù đi vào biệt thự.

Mưa vẫn đang rơi.

Hai người bọn họ, một người ở trong nhà, một người ở dưới mưa…

Lục U nghĩ nếu không có vụ tai nạn bất ngờ kia, chắc hẳn bây giờ bọn họ đang rất hạnh phúc. Nhưng chuyện cũng đã xảy ra rồi, chẳng thế nào quay lại được nữa.

Trên bàn đầy ắp các món ăn.

Là do Diệp Bạch cố ý làm riêng cho cô.

Hôm nay không phải ngày cuối tuần, anh chạy tới đây thăm Tiếu Lục Hồi, còn nấu ăn cho cô… Đáng lẽ ra cô phải cảm động, nhưng những

điều này chẳng còn nghĩa lý gì cả, thà không xin lỗi còn hơn là một lời xin lỗi muộn màng.

Lục u không ăn bàn thức ăn này.

Khi lên lầu, cô nhẹ cúi đầu giũ những giọt nước mưa còn đọng trên váy, dì giúp việc không khỏi khuyên cô: “Cô Lục, anh Diệp…”

Lục u thản nhiên đáp: “Vứt hết mấy món kia đi! Sau này đừng để anh ta vào đây nữa.”

Dì giúp việc nghe vậy mà xót xa.

Diệp Bạch không rời đi ngay mà ngồi trong xe hút thuốc… Anh ngấng đầu lên, ánh đèn trên tầng hai vừa được bật sáng.

Nhưng không có tia sáng nào chiếu tới anh.

Dì giúp việc bung dù ra ngoài, bà ấp úng truyền lời của Lục u cho anh, cuối cùng còn nhỏ giọng nói: “Ngài Diệp, mong ngài đừng làm khó chúng tôi, bình thường cô Lục đối xử với chúng tôi rất tốt, trả lương cũng rất cao.”

Diệp Bạch hiểu.

Anh không nói gì thêm, chỉ gật nhẹ đầu, dập điếu thuốc chỉ vừa hút một nửa trên tay, lái xe rời khỏi biệt thự.

Lục u đấy cửa bước vào, Tiểu Lục Hồi vui vẻ gọi một tiếng mẹ ơi, nhưng vẫn không nỡ xuống khỏi ngựa gỗ.

Lục U cởi áo khoác ngoài ra.

Cô đi đến bên cạnh con gái, ngồi xổm xuống, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve chất gổ, khẽ mỉm cười: “Chú Lục tặng cho con à?”

Tiếu Lục Hồi vui vẻ ừ một tiếng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...