Sau khi tỏ rõ thái độ của mình, Lục u bèn chuấn bị rời đi.
Nhưng có vẻ đằng trai thật sự rất thích cô, thấy cô kiên quyết như vậy thì cũng hơi do dự.
Anh ta khẽ đè bàn tay cô lại, nhẹ giọng nói: “Thật ra chúng ta vẫn có thể chăm sóc được hai đứa con mà… Lục u, chúng ta…”
Anh ta không thể nói tiếp được vì Diệp Bạch đã đến.
Trai đơn gái chiếc.
Ngồi trong quán cà phê theo phong cách lãng mạn, không cần nghĩ cũng biết đây là một buổi xem mắt.
Diệp Bạch cúi đầu nhìn Lục u chăm chú, giọng điệu của anh lộ vẻ kiềm chế rõ ràng: “Đi thôi!”
Lục u ngấng đầu nhìn anh.
Đôi mắt cô hơi ươn ướt, nhưng cô không hề
tỏ ra chút hoảng hốt nào, cũng không xin lỗi anh.
Vị giáo sư ngồi đối diện im lặng nhìn hai người.
Cuối cùng, anh ta không nói gì nữa, chỉ thanh toán hóa đơn rồi rời đi trước…
Đợi đến khi người đã đi.
Diệp Bạch mới ngồi xuống, anh nhìn Lục u, nhẹ giọng hỏi cô: “Xem mắt à?”
Lục u ngồi đối diện anh.
Một lúc lâu sau, cô mới gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Đang nói chuyện tìm hiểu.”
Gân xanh trên mu bàn tay Diệp Bạch nổi lên, anh cố kiềm chế lại… Bắt lấy cố tay cô: “Ra ngoài nói chuyện!”
Lục u cũng cảm thấy tốt nhất là bọn họ nên nói chuyện rõ ràng.
Cô ngồi trong xe, bình tĩnh nói: “Không cần lên đó! Chúng ta nói luôn trong xe đi!”
Nhưng Diệp Bạch đã tháo dây an toàn, xuống xe, cô không nhúc nhích thì anh đã nắm lấy cố tay cô, hơi dùng sức kéo cô về phía căn nhà cũ của bọn họ…
Diệp Bạch lấy chìa khóa từ dưới tấm thảm ra.
Cửa mở, bên trong vẫn là khung cảnh như khi Lục u rời đi, chỉ có điều đã phủ một tầng bụi bặm.
Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.
Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.
Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.
Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.
Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.
Bạn thấy sao?