🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2596: Làm sao Diệp Bạch có thể không nghe ra?

Sau đó, nó liền chạy như điên ra ngoài, sủa ầm ĩ trước chiếc Bentley kia.

Gâu gâu gâu gâu gâu….

Diệp Bạch xuống xe, đưa tay sờ đầu con chó, Đa Đa nhảy lên nhảy xuống không cho anh chạm vào… rõ ràng là đang tức giận!

Lục U ngồi ở ghế sau, bế Tiếu Lục Hồi xuống xe.

Tiểu Lục Hồi đã chạy tới, dẫn chó đi, chú chó ngẩng cao đầu bước đi, trông rất kiêu ngạo.

Lục u quay lại nhìn Diệp Bạch.

Lúc này trời đã chạng vạng, hoàng hôn buông xuống trong sân.

Hoàng hòn phủ bóng lên sườn mặt của hai người, khiến khuôn mặt cả hai trông thâm trầm hơn bình thường, Lục u khẽ nói: “Cảm ơn anh đã đưa bọn tôi về.”

Giọng điệu của cô rất lịch sự xa cách, rõ ràng là thái độ đuổi khách.

Làm sao Diệp Bạch có thể không nghe ra?

Anh bước từng bước về phía trước, chất giọng hơi khàn đi: “Lục u, chúng ta nói chuyện đi!”

Lục u quay đầu lại nhìn căn phòng.

Tiều Lục Hồi và chú chó đang đứng ở chỗ hiên nhà, nhìn sang bên này, dáng vẻ thập thò nghiêng nghiêng của cô bé trông rất đáng yêu… Lục u phải trông chừng con bé, hơn nữa cô cũng không muốn nói chuyện với Diệp Bạch.

Cô nhẹ giọng nói: “Hôm khác nói sau nhé!”

Diệp Bạch nhẹ nhàng giữ lấy vai cô, như thế muốn ôm lấy cô, nhưng cuối cùng vẫn không ôm thật.

Bởi vì Lục u đã quay đi.

Cả cơ thể và giọng nói của cô đều tràn ngập vẻ kháng cự, cô không muốn anh ôm mình.

Diệp Bạch buông thõng tay, anh nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, rất dịu dàng nói: “Vậy anh về

trước đây, chờ khi nào em muốn nói chuyện, chúng ta sẽ nói sau nhé.”

Lục u không đáp lời.

Đợi đến khi Diệp Bạch lái xe rời đi, cô mới cảm thấy cơ thế cứng ngắc của mình bắt đầu đau đớn… Nhưng cô cũng không xót xa vướng bận vì Diệp Bạch quá lâu, bởi vì cô còn một đứa con phải chăm sóc, cô không thể vứt bỏ bản thân vì Diệp Bạch được.

Diệp Bạch vẫn luôn chờ Lục u liên lạc lại với mình.

Nhưng đã một tuần trôi qua, cô vẫn không có động tĩnh gì…

Những phương diện khác đều rất tốt, thái độ của vị giáo sư kia cũng rất tích cực, nhưng Lục u vẫn nghe thấy trong giọng nói của người kia có ý

thăm dò, anh ta hy vọng Lục u sẽ giao đứa trẻ cho bổ nuôi dưỡng, sau này bọn họ sẽ có con riêng.

Lục u cụp mắt xuống, nhẹ nhàng khuấy cà phê, cười nhạt.

“Khi dì nhắc chuyện này với mẹ tôi, dì cũng không nói ra điều lo ngại này… Tôi nghĩ có lẽ chúng ta không hợp nhau rồi.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...