🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2587: Mang theo một chút tò mò

Tiểu Lục Hồi bình thường ngủ rất say, nhưng đêm nay lại ngoài ý muốn tỉnh †áo hơn, cô bé lầm bầm trở mình, cặp mắt đen nhánh như quả nho nhìn thẳng Diệp Bạch.

Bé con cứ ngây thơ mà nhìn.

Một lát sau, cô bé nghiêng người, vươn bàn tay mữũm mĩm sờ mặt Diệp Bạch.

Mang theo một chút tò mò.

Bàn tay nhỏ nóng hầm hập chạm vào mặt Diệp Bạch, cẩn thận xoa xoa... Chắc là do vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cô bé mơ mơ màng màng mà kêu một tiếng “Bố bố”.

Mắt Diệp Bạch cảm thấy nóng lên, không diễn tả được cảm xúc hiện giờ.

Đứa bé dựa gần anh như vậy, lại không phòng bị mà ôm anh, mềm mại biết bao... là một sinh mệnh nhỏ bé, cũng là sinh mệnh từng bị anh vứt bỏ.

Diệp Bạch nửa quỳ, nhẹ nhàng ôm lấy đứa bé.

Tiểu Lục Hồi ở trong mơ cười khúc khích vài tiếng, sau đó phun ra hơi thở thơm ngọt rồi lại thoải mái chìm vào giấc ngủ.

Diệp Bạch tiếc nuối buông cô bé ra.

Anh chậm rãi dựa đầu qua, cảm nhận hương vị trên người cô bé, cứ như làm vậy sẽ có thể đền bù cho hai năm anh xa hai người...

Lục U vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn.

Nhìn hồi lâu, cô vẫn không nhịn được mà đi ra ngoài, bước nhanh đến lối đi nhỏ bên ngoài, hơi ngửa đầu... Như vậy mới có thể nén lại nước mắt.

Trong lòng cô ngổn ngàng thứ cảm xúc không nói lên lời.

Một màn kia có bao nhiêu ấm áp thì vết thương Diệp Bạch gây ra cho cô có bấy nhiêu đau đớn ..... Nếu chưa từng có được thì cô cũng không có nuối tiếc, nhưng mà cô đã được trải qua một tình yêu đẹp nhất, cũng có được những ngày tháng hạnh phúc nhất.

Lúc này, Lục U ngoại trừ yêu Diệp Bạch, còn có cả hận.

Yêu hận đan xen.

Khiến cô không thể dễ dàng nói yêu anh lần nữa.

Dì ngủ ở gian ngoài cũng đoán được giữa bọn họ có chuyện, không dám hé răng giả bộ ngủ... Lát sau Diệp Bạch mới ra khỏi phòng trẻ con, anh thấy Lục U đứng ở nơi đó, thân ảnh dưới ánh đèn thủy tinh ở lối đi nhỏ có vẻ cô độc.

Diệp Bạch từ từ bước qua.

Lục U nghiêng người nhìn anh, sắc mặt của cô rất nghiêm túc, giọng nói cũng đè thấp: “Diệp Bạch, anh hiểu rõ rồi chứ? Nếu anh muốn hai mẹ con tôi, vậy anh phải chuẩn bị để làm một người bố tốt, tôi không thể chịu đựng được nếu có một ngày anh lại nói để anh cân nhắc... Nếu thật sự phải cân nhắc, hơn hai năm trước chúng ta không nên ở bên nhau! Diệp Bạch, trong hôn nhân không nên tồn tại sự do dự.”

Diệp Bạch không lên tiếng. Anh chỉ nhẹ nhàng ôm đầu vai cô, ôm cô vào lòng.

Lục U dựa vào vai anh.

Sao cô có thể cam tâm chứ, cứ như vậy mà tha thứ cho anh sao, nhưng cô có thể làm gì nữa đây... Cô còn yêu anh, yêu người đàn ông đã từng cho cô hết thầy.

Dưới màn đêm yên tĩnh, vạn vật không tiếng động.

Diệp Bạch ôm cô, thật lâu thật lâu...

Từ sân phơi ở phòng ngủ phía Đông có thể nhìn qua bên này, Lục Thước mặc một chiếc áo ngủ màu đen, trong tay bưng một cái cốc chân dài, yên lặng nhìn qua bên này.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...