🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2544: Tài xế đạp phanh

Nhưng cô ấy không dám nói ra câu này, bởi vì Lục U luôn tin rằng Tổng Giám đốc Diệp vẫn còn sống... Chẳng ai dám tuỳ tiện đâm thủng một niềm tin yếu ớt như vậy.

Nếu chút niềm tin này cũng bị phá vỡ, cuộc sống của Lục U sẽ càng khó khăn hơn.

Vì vậy thư ký quay đầu về phía tài xế, hốc mắt ươn ướt, nói: 'Dừng xe! Dừng xe ngay lập tức!"

Tài xế đạp phanh.

Xe dừng lại hơi gấp, vừa dừng xe Lục U đã nhanh chóng xuống xe, chạy về phía Diệp Bạch trên con đường tràn ngập ánh đèn neon. Cô thậm chí còn quên mất mình đang đi giày cao gót.

Lục U có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.

Lòng bàn tay cô đầy mồ hôi nóng.

Cuối cùng, cô đi tới phía sau người đàn ông, nhẹ giọng gọi: “Diệp Bạch.”

Cơ thể người đàn ông thoáng khựng lại.

Những ngón tay gầy gò trắng trẻo của Lục U hết lần này đến lần khác co lại. Cô lấy hết can đảm gọi lại một tiếng Diệp Bạch... Người đàn ông cuối cùng cũng quay người lại.

Đó là một khuôn mặt trẻ tuổi, ưa nhìn, nhưng không phải Diệp Bạch.

Anh ta nhìn Lục U.

Nhìn người phụ nữ ăn mặc đẹp đẽ, đeo đồ trang sức đắt tiền này, trong mắt

anh ta hiện lên vẻ kinh diễm xen lẫn bối rối, anh ta nói: "Thật xin lỗi, cô nhìn nhầm người rồi."

Lục U ngơ ngác nhìn anh ta.

Ánh đèn đường chiếu lên khuôn mặt cô, dù có nhiều lớp trang điểm đến mấy cũng chẳng che giấu được vẻ tái nhợt của cô lúc này, màu sắc duy nhất là những giọt nước mắt nơi khóe mắt phản chiếu ánh đèn neon của đường phố.

Người thanh niên do dự một chút, nói xin lỗi rồi quay người rời đi.

Lục U vẫn đứng đó.

Thư ký của cô đi cùng, đứng ở hàng rào gọi cô, nhưng cô không nghe thấy.

Cô chỉ đứng đó lẩm bẩm: "Rõ ràng là mình đã nhìn thấy Diệp Bạch! Rõ ràng là Diệp Bạch... Sao lại không phải chứ!"

Cô thư ký mặc váy dài đến đầu gối, rất bất tiện.

Cô ấy bèn xé gấu váy, bước qua lan can đi đến chỗ Lục U, nhẹ giọng nói: "Có lẽ là nhìn nhầm rồi! Có lẽ người lần sau cô gặp sẽ là Tổng Giám đốc Diệp thì sao."

Nói đến đây thư ký cũng vô cùng buồn bã.

Thật ra trước đây cô ấy cũng ghen tị với Lục U, cô có gia cảnh tốt nhất, ngoại hình nổi bật nhất... Dù cô có làm gì thì cũng sẽ có người ủng hộ cô, ngay cả công ty của Tổng Giám đốc Diệp, một người ngoài ngành như cô cũng dám tiếp quản.

Dựa vào đâu chứ, vì cô họ Lục à?

Nhưng lúc này, khi Lục U ngồi xổm trên đường bật khóc bất chấp thân phận và tôn nghiêm chỉ vì nhớ Diệp Bạch, cô ấy mới phát hiện mình không còn ghen tị nữa.

Vì của cải có thể tích lũy được nhưng người ra đi không bao giờ có thể quay trở về.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...