🎉 Chào mừng bạn đến với Trạm Truyện – hãy lưu lại website vì tất cả truyện ở đây cam kết đều miễn phí và không có quảng cáo! Đừng quên đăng ký thành viên để theo dõi truyện yêu thích và nhận thông báo chương mới sớm nhất!

Chương 2507: Cô nói xong

Dưới ánh đèn thủy tinh, sắc mặt Lục u tái nhợt.

Bỗng nhiên, cô nhẹ nhàng nở nụ cười, cô nhìn chằm chằm vào mắt anh ta trong gương nói: “Vâng, đã ngủ rồi, đáp án này anh có hài lòng không?”

Cô nói xong, không khí im lặng hẳn đi.

Sắc mặt Chương Bách Ngôn khó coi tới cực điếm, tuy nói ở trong đầu anh ta đã nghĩ đến vô số lần, nhưng khi anh ta thật sự nghe thây, tựa như sấm chớp rền vang, nhất thời khó có thế tiếp nhận.

Lục u không hối hận khi nói như vậy.

Tuy cô và Diệp Bạch chưa tới bước đó, nhưng cô không muốn dính dáng tới Chương Bách Ngôn nữa, nếu nói như vậy có thế khiến bọn họ cắt đứt hoàn toàn, vậy thì cô rất sẵn lòng nói thế.

Một giây sau, cơ thế cô bị đập vào tường.

Tiếp theo Chương Bách Ngôn nghiêng người tiến lên, xương hông của anh ta đụng vào cô, cứng rắn đau đớn.

Lục u chống vào vách tường, đè nén giọng mới không kêu lên thành tiếng: “Chương Bách

Ngôn, anh điên rồi!”

“Có vẻ thật vậy rồi.”

Khuôn mặt tuấn mỹ của Chương Bách Ngôn tới gần, lúc này anh ta cực kỳ nguy hiếm, từ từ cúi đầu ngửi mùi hương bên cố cô, giống như dã thú đực đang kiếm tra con cái của mình.

Anh ngửi thấy mùi Diệp Bạch trên người cô.

Hương tùng nhàn nhạt, mùi vị thuần nam tính.

Mũi Chương Bách Ngôn khẽ chạm, anh ta nhìn chằm chằm vết hôn nhàn nhạt, giọng khàn khàn: “Anh ta có thể thỏa mãn em hơn anh không? Khi làm tình với anh ta, trong đầu em có nghĩtới anh hay không hả?”

Bốp!

Lục u tát anh ta một bạt tai, đánh xong, lòng bàn tay cô đỏ bừng.

Tính tình cô từ trước đến nay luôn mềm mỏng, chưa từng như thế.

“Chương Bách Ngôn, anh có biết mình đang nói gì không?”

“Chúng ta đã chia tay từ lâu rồi! Đêm đó chẳng qua cũng chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, từ nay về sau cuộc đời của tôi không có quan hệ gì với anh cả, đã nghe rõ chưa?”

Chương Bách Ngôn hoảng hốt lắng nghe, anh ta làm sao có thế không rõ cơ chứ, bây giờ anh ta rất tỉnh táo.

Anh ta trơ mắt nhìn cô rơi vào vòng tay Diệp Bạch.

Lục u đấy anh ta ra, chạy ra ngoài, nhưng mới chạy được vài bước đã dừng lại.

Cô nhìn thấy Diệp Bạch.

Diệp Bạch vỗ vào vai cô: “Nghe lời nào!”

Mỗi một bước đi Lục u đều quay đầu lại ba lần, nhưng tóm lại cô vẫn nghe lời anh.

Cô ngoan ngoãn như vậy, trong mắt Chương Bách Ngôn lại càng chói mắt, đợi đến khi người rời đi, Chương Bách Ngôn xắn tay áo lên, trầm giọng nói: “Muốn đánh nhau không?”

Diệp Bạch nhẹ nhàng nới lỏng cổ áo, xoay cổ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Tại sao hàng ngàn độc giả chọn Trạm Truyện mỗi ngày?

Một vài lý do khiến Trạm Truyện trở thành “trạm dừng chân” quen thuộc của người yêu truyện chữ.

Không quảng cáo làm phiền

Đọc truyện liền mạch, không popup bật lên đột ngột, không banner che kín nội dung.

Kho truyện phong phú, luôn mới

Hàng ngàn truyện ngôn tình, cổ đại, đô thị, tiên hiệp, kiếm hiệp… được cập nhật chương mới thường xuyên.

Tìm truyện đúng gu cực nhanh

Bộ lọc rõ ràng theo thể loại, trạng thái, độ phổ biến và độ dài, giúp bạn dễ chọn truyện muốn đọc.

Miễn phí 100%, mở là đọc

Không bắt buộc đăng nhập, không thu phí, không khóa chương – chỉ cần mở Trạm Truyện là có truyện để đọc.

Đăng nhập





Đang tải...